Pages

27 January 2012

Tu Chân Giả Tại Dị Thế 16-20

Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 16: Mê ảo trận.
nhóm dịch: black
Nguồn: Sưu Tầm By 4vn

Không gian trữ vật phân làm ba cấp bậc, trong đó không gian trữ vật cấp thấp nhất bên trong không gian rất nhỏ tiếp theo chính là không gian trữ vật vòng tay, so với túi không gian trữ vật thì thuận tiện hơn, bên trong cũng rộng hơn mấy lần, nhưng giá cả cũng cao hơn. Tiếp theo chính là không gian trữ vật hình nhẫn, mang theo càng thuận tiện, bên trong là một không gian rất rộng, đương nhiên giá cả cũng sẽ là ở trên trời.
Cuối cùng cũng đã luyện chế thành công phi kiếm, khuôn mặt của Nhạc Thành lúc này liền nở ra một nụ cười, tiếp theo chính là việc luyện chế Mê ảo trận. Mê ảo trận là một trận pháp vô cùng lợi hại, nếu như địch thủ mà bị nhốt vào ở trong trận mà tu vi thấp thì đừng hòng chạy ra. Ở trong trận người ta sẽ nhìn thấy những ảo ảnh khác nhau, Mê ảo trận này vốn có tên là Cửu Long mê Ảo trận, chỉ là nhất thời Nhạc Thành cũng không tìm ra được tài liệu toàn bộ cho nên cũng chỉ có thể phát huy ba thành của Mê ảo trận.
Dựa theo Nhạc Thành dự đoán thì sau khi luyện chế xong Cửu Long Mê ảo trận có thể vây khốn Đại Đấu sư và tam cấp pháp sư. Chỉ là tài liệu không đủ, Cửu Long Mê ảo trận không thể phát huy được toàn bộ tác dụng, chỉ có thể khiến mọi người sinh ra ảo ảnh cho nên Nhạc Thành cũng chỉ gọi là Mê ảo trận.
Trong lúc Nhạc Thành luyện chế Mê ảo trận, Nhạc Tử Phong cũng đang đâu đầu. vốn hai nhóm đan dược Nhạc Thành luyện chế xong bán đi đã có không ít người mua và sinh ra hảo cảm vì vậy bọn họ lại đi vào trong binh phô của Nhạc gia để mua sắm. Tuy nhiên tất cả đan dược mà Nhạc Thành luyện chế đã bị bán hết, bây giờ có nhiều người mua y cũng đành chịu, vốn định tìm Nhạc Thành nhờ hắn luyện chế thì lúc này Nhạc Thành lại đang bế quan.
Hiện tại chỉ còn cách thời gian đấu giá đại hội có năm ngày, Nhạc Thành hiện tại cũng đã luyện chế Mê ảo trận tốt hơn rất nhiều. Hắn cảm thấy mình có dấu hiệu đột phá thì bắt đầu vui vẻ, vội vàng vận khí điêu tức, nương theo dấu hiệu này mà bắt đầu tu luyện.
Một luồng chân khí được Nhạc Thành hô hấp nuốt vào, cả trong sơn động hiện ra thanh mang nồng đậm. Nhạc Thành hiện tại đã sớm tiến vào cảnh giới vong ngã có thể tùy ý vận khởi kinh mạch trong người như nước chảy.
Trong ba tháng bê quan tu vi của Nhạc Thành cũng đã tốt hơn rất nhiều, ba ngày sau ở trong sơn động thanh mang ngày càng nồng nặc, Nhạc Thành thổ nạp hô hấp một thanh mang từ từ dung nhập vào trong người của hắn, chân khí của Nhạc Thành cũng có sự biến đổi rất lớn.
- Rốt cục cũng đã đột phá đến chốt mở sơ kỳ.
Nhạc Thành thở ra một hơi sau đó từ từ mở hai mắt, hai luồng tinh quang ở trong mắt hắn tụ lại thật lâu vẫn không tiêu tan. Sau khi kiểm tra khí tức toàn thân một lần Nhạc Thành liền nở ra một nụ cười, Trúc Cơ sơ kỳ một năm sau đã đột phá tới Khai Quang sơ kỳ, tốc độ này mà nói trong thiên cổ hắn cũng là đệ nhất nhân.
Thời gian tới kỳ đấu giá đại hội của Nguyên Bảo tông cũng đã tới gần, trong Thất Tinh Thành dòng người qua lại, các thế lực phụ cận cũng đã tới, giá phòng ở trong Thất Tinh Thành tăng liên tục, cuối cùng cung cũng không đủ cầu.
Mọi người cơ bản đều là vì ba viên Thông Kinh Đan mà tới. Đồng thời việc đấu giá ba viên đan dược này đã khiến cho tất cả mọi người oanh động, không ít gia tộc và các thế lực đều muốn mua Thông Kinh đan cho đệ tử thiên phú của mình dùng, có nó tu vi của bọn họ sau này có thể nói là bất hạn khả lượng.
Lần này đấu giá đại hội của Nguyên Bảo tông thật sự quá nhiều người đến cho nên Nguyên Bảo tông tạm thời quyết định chỉ có một số thế lực mới có thể đi vào, ngoài ra những người có tu vi vượt qua Đấu Linh hoặc ma pháp sư tứ cấp cũng có thể đi vào.
Lúc Nhạc Thành đi vào trong Thất Tinh đại hội thì cũng là lúc đấu giá đại hội bắt đầu. Vừa mới sáng sớm nhưng số người ở Nguyên Bảo tông đã tới xếp hàng, Nhạc Thành cũng theo trong đám người mà đi vào.
- Lục đại nhân phải không?
Nhạc Thành vừa đứng ở đó không lâu, một đệ tử Nguyên Bảo tông đã lễ phép chạy tới hỏi.
- Là ta, có chuyện gì không?
Nhạc Thành lần này đi đến cũng cố ý mặc một bộ đồ màu đen, che một cái mũ màu đen.
- Lục đại nhân không cần xếp hàng, chấp sự đã phân phó cho đại nhân xin mời đại nhân đi theo đường này vào trong quý trường.
Đệ tử Nguyên Bảo tông cung kính thí lễ với Nhạc Thành, sau đó lập tức bảo Nhạc Thành cùng với hắn đi về phía bên trái.
Nhạc Thành khẽ gật nhẹ đầu, hắn cũng biết đây là do Vân Phỉ Phỉ sắp xếp cho nên liền đi theo đệ tử Nguyên Bảo tông về phía bên trái. Sau một lát một cái thông đạo sạch sẽ đã hiện ra trước mặt Nhạc Thành, ở đằng kia trước sự dẫn dắt của đệ tử Nguyên Bảo tông Nhạc Thành đã đi tới một căn phòng lầu ba.
Hội trường này hiện tại cũng đủ cho ba trăm người ngồi, tầng thứ nhất là những vị trí bình thường, tầng thứ hai chính là những chiếc ghế lớn, xem ra chính là dành cho những vị khách quý. Tầng thứ ba là toàn bộ phòng, có tổng cộng mười phòng, xem ra chính là những chỗ ngồi sang trọng nhất.
Lúc Nhạc Thành đi vào trong lầu ba thì ở đây đã có rất nhiều người ngồi, vừa mới thấy Nhạc Thành tới mọi người đã đánh giá hắn, sau khi không dò xét được gì tất cả đều rời ánh mắt đi.
Một lát sau cả đấu giá đại hội cũng đã có đầy người, hội trường cũng đã trở nên ồn ào với tiếng người nói chuyện. Nhạc Thành cũng nghe ra không ít người vì Thông Kinh Đan mà tới, không ngờ đan dược của mình lại được người ta hoan nghênh như thế.
Bỗng dưng một thân ảnh màu xám ở lầu hai xuất hiện khiến cho Nhạc Thành giật mình, người này chính là Nhạc Tử Sơn, Nhạc Thành cũng không ngờ rằng Nhạc Tử Sơn cũng tham gia kỳ đấu giá đại hội này.
Một lát sau tất cả mọi người đã đến đông đủ, sau khi cửa đấu giá đại hội đóng lại mọi người cũng biết kỳ đấu giá đã chính thức bắt đầu, tất cả mọi người vốn ồn ào đã trở nên yên tĩnh trở lại mà bắt đầu chờ đợi kỳ đấu giá diễn ra.
Trong lúc mọi người yên tĩnh, ở bên trái có mười mấy đệ tử Nguyên Bảo tông đi ra. Nhạc Thành đánh giá những người này trong đám bọn họ cũng có vị chấp sự áo màu tro mà Nhạc Thành cũng đã gặp qua, còn những người khác tuy Nhạc Thành chưa gặp nhưng từ khí tức cho thấy bọn họ cũng là ma pháp sư, đấu giả, tu vi thực lực không hề kém. Đoàn người sau khi đi vào trong đấu giá đại hội vị chấp sự áo màu tro liền đi ra bên cạnh đấu giá hội đài những người khác cũng nhanh chóng phân tán.
Ngay sau đó một thân ảnh uyển chuyển lập tức đi ra đài đấu giá, Nhạc Thành nhìn qua thì thấy đó chính là Vân Phỉ Phỉ.

Chỉ thấy nàng hôm nay mặc một bộ y phục màu đỏ, trên người có một mị khí nóng bỏng mê người. Mái tóc của nàng buộc ở phía sau càng lộ thêm vẻ vũ mị mê người. Đôi mắt đẹp to xinh xắn câu hồn, trước ngực là một đôi nhũ phong cao ngất, thoạt nhìn rất mê người. Eo nhỏ như liễu, kiều đồn rắn chắc, khiến cho người khác phải bốc hỏa, nước miếng đều phải chảy ra.
Ở rất xa Vân Phỉ Phỉ đưa ánh mắt nhìn về phía Nhạc Thành, tựa như là chào hỏi, quả nhiên tin Nhạc Thành đến nàng đã sớm biết.
- Các vị, đầu tiên ta xin cảm tạ các vị tới tham gia kỳ đấu giá đại hội của Nguyên Bảo tông chúng ta, hôm nay Nguyên Bảo tông có một số thứ tốt để đấu giá hi vọng lúc đó các vị cũng có thể dũng cảm ra giá.
Vân Phỉ Phỉ mỉm cười với mọi người, yêu kiều nói.
Nhìn thấy Vân Phỉ Phỉ nở nụ cười không ít nam nhân cảm thấy nóng cả người, đôi mắt của bọn họ nhìn nàng càng thêm rực lửa, bất kỳ nam nhân nào cũng không thể cự tuyệt một vưu vật như vậy.
Theo lời nói ngắn gọn của Vân Phỉ Phỉ kỳ đấu giá đại hội cũng đã chính thức bắt đầu, mọi người cũng biết mở màn chỉ là vậy thôi, đại bộ phận bọn họ đều chờ đợi đến phút cuối.
- Hôm nay chính là ngày thứ nhất, vật đấu giá chính là một bộ công pháp hoàng cấp cao giai đấu khí, giá khởi điểm là ba mươi kim tệ, mỗi lần tăng giá phải nhiều hơn năm kim tệ.
Vân Phỉ Phỉ lấy ra một chiếc hộp gấm màu trắng nói với chúng nhân, nàng khẽ mở nắp hộp ra bên trong là một quyển trục màu lam.
Đối với đấu khí công pháp trong linh hồn Nhạc Thành biết rằng công pháp đấu khí chia làm thiên đại huyền hoàng tứ cấp, trong đó mỗi cấp lại chia làm sơ giai, trung giai và cao giai. Trong đó Tứ cấp Trung Thiên cấp chính là công pháp cao nhất, trong truyền thuyết có uy lực khủng bố.
Chỉ là ở trong Huyền Thiên đại lục cũng chưa từng có công pháp Thiên Cấp như vậy xuất hiện. Mà ở Nhạc gia Nhạc Thành cũng nhớ công pháp cao nhất cũng chỉ là Vạn Kiếm quy nhất dường như cũng chỉ đạt tới mức hoàng cấp cao giai.
Một quyển hoàng cấp cao giai cũng là một vật vô cùng quý trọng, không ít người bắt đầu đấu giá, một lát sau giá cả đã được nâng lên tám mươi kim tệ, hơn nữa vẫn có người muốn tiếp tục ra giá.
Những người ngồi ở trên lầu ba vẫn không hề nhúc nhích, có thể được mời lên trên lầu ba bọn họ đều là những người khách danh dự dĩ nhiên không quan tâm tới một quyển đấu khí công pháp hoàng cấp.
- Chín mươi lăm khối kim tệ, có ai ra giá hay không?
Vân Phỉ Phỉ thánh thót hỏi mọi người, chín mươi lăm kim tệ đã là giá cả mà nàng hài lòng.
- Một trăm kim tệ.
Ở trên lầu hai có một hán tử trung niên lớn tiếng nói, tựa hồ như là muốn cho Vân Phỉ phỉ chú ý, ánh mắt của hắn đã bốc lửa tựa như hận không thể thân cận mỹ nhân.
- Được vị tiên sinh này ra giá một trăm kim tệ, còn có ai ra giá cao hơn không?
Vân Phỉ Phỉ một lần nữa thánh thót hỏi mọi người.
Một trăm lẻ năm kim tệ.
Ở trên lầu hai một hắc y thanh niên cắn răng nói, ánh mắt của hắn cũng nhìn về phía Vân Phỉ Phỉ mà không rời đi được.
Nhìn thấy mọi người gọi giá, trong lòng Nhạc Thành thầm nghĩ: Quả không hổ là mỹ nhân hại nước hại dân, xem ra những nam nhân này vì nàng mà liều mạng cũng không hối tiếc.
Cuối cùng Vân Phỉ Phỉ cũng bán được một cuốn hoàng cấp cao giai đấu khí với giá một trăm hai mươi lăm kim tệ, được hắc y thanh niên mua.
- Vật đấu giá thứ hai chính là một bí kíp ma pháp công kích có giá khởi điểm là hai mươi kim tệ.
Vân Phỉ Phỉ lấy một khối hộp gấm từ đệ tử phía dưới mà mở ra, ở bên trong là một quyển trục màu đỏ, một luồng hơi nóng bỏng từ trong chiếc hộp cũng toát ra ngoài.
Cuốn trục ma pháp này chỉ có ma pháp sư ngoài tứ cấp mới có thể tạo ra được được, bí kíp ma pháp chủ yếu phân thành công kích và phòng ngự, ma pháp sư cần phải tiêu hao không ít linh hồn lực mới có thể tạo ra, hơn nữa chỉ có đủ tu vi mới có thể tạo thành quyển trục như vậy.
Nói như vậy quyển trục ma pháp này chính là một vật phòng thân rất trọng yếu, quyển trục ma pháp này cũng chỉ có thể sử dụng được một lần hơn nữa giá cả khá mắc cho nên rất ít người có thể mua.
Vật đấu giá thứ hai ba cuốn hỏa hệ công kích tam cấp cuối cùng cũng bị một trung niên hán tử bỏ ra năm mươi kim tệ mà mua.
- Vật thứ ba chính là một viên Thiên Niên Huyết Linh chi, có giá ba mươi khối kim tệ khởi điểm, mỗi lần tăng giá không được dưới năm khối.
Vân Phỉ Phỉ mang vật thứ ba lên đấu giá, trong tay nàng chính là một Huyết Hồng Linh Chi.
- Huyết Linh Chi.
Trong lòng Nhạc Thành khẽ giật mình, hiện tại hắn đã đột phá Khai Quang kì muốn luyện chế một số thần đan, trong đó dược liệu chính chính là một cây Huyết Linh Chi. Xem ra huyết Linh Chi này mình phải lấy được, không thì sau này rất khó tìm.
- Ba mươi lăm khối kim tệ.
Ở lầu một một lão giả liền lập tức ra giá, không ít người bắt đầu đấu giá. Huyết Linh chi là một linh dược những người này dĩ nhiên không bỏ qua.
- Năm mươi lăm khối kim tệ.
Nhìn thấy giá tiền được nâng lên năm mươi khối kim tệ Nhạc Thành cũng mở miệng ra giá, mặc dù giá cả này hơi mắc nhưng vật này mình phải dùng, bỏ lỡ không biết bao giờ mới có được.
Nhìn thấy Nhạc Thành ra giá, sắc mặt của Vân Phỉ Phỉ hơi biến đổi, sau đó mọi người không ra giá nữa chỉ có một đối thủ khác tăng lên, cuối cùng Nhạc Thành dùng sáu mươi lăm khối kim tệ tranh đoạt Huyết Linh Chi.
Những vật tiếp theo chính là binh khí ma pháp và đấu khí, những thứ này cho hắn cũng vô dụng cho nên Nhạc Thành cũng không chú ý tới.
Rốt cuộc cũng đã tới vật đấu giá cuối cùng, mọi người cũng bắt đầu khẩn trương lên, kỳ đấu giá trở nên yên tĩnh một mảng, hôm nay mọi người đại bộ phận tới đây cũng chính là vì vật phẩm này.
- Các vị vật đấu giá kế tiếp ta tin mọi người cũng đã biết là vật gì nhưng ta vẫn muốn nói lại một lần nữa. Vật đấu giá cuối cùng chính là một viên đan dược tứ phẩm, Thông Kinh Đan.
Vân Phỉ Phỉ tựa như vô tình hữu ý nhìn về phía Nhạc Thành, sau đó lập tức cầm lấy cái hộp ngọc từ đệ tử Nguyên Bảo tông mà bày lên trên đài.

Vân Phỉ Phỉ từ từ mở hộp ngọc ra, ba ngón tay của nàng khẽ cầm viên đn dược trong hộp lên, một linh khí nồng đậm nhanh chóng toát ra cả đấu giá đại hội, đợi sau khi mọi người xem xét, Vân Phỉ Phỉ liền đậy nắp hộp lại.
- Đan dược tứ phẩm đó, khẳng định giá cả rất mắc, dù sao chúng ta cũng không mua nổi.
Không ít người bắt đầu nghị luận, đan dược tứ phẩm đúng là cần phải có một giá cao mới mua được, đại bộ phận mọi người đều không có năng lực.
Nhạc Thành trong lòng cũng suy đoán không biết ba viên Thông Kinh Đan của mình có thể bán được với giá bao nhiêu tiền. Mà sáu mươi lăm kim tệ hắn quăng ra để mua Huyết Linh Chi hiện tại vẫn chưa thanh toán.
- Ba viên đan dược thông Kinh đan công hiệu thế nào ta cũng không nói nhiều, phân ra làm ba lượt đấu giá, trước hết đấu giá viên thứ nhất, hai trăm kim tệ, mỗi lần tăng giá không được ít hơn mười kim tệ, hiện tại mọi người có thể ra giá.
Vân Phỉ Phỉ nói với mọi người.
Giá khởi điểm chính là hai trăm kim tệ, vốn một số người tính mua nhưng cũng biết là không thể làm gì, giá cao như vậy đã là quá năng lực chịu đựng của bọn họ, hai trăm kim tệ không phải là một con số nhỏ, không có bao nhiêu người có thể bỏ ra được.
- Hai trăm mười kim tệ.
Ở lầu hai cuối cùng cũng đã có người ra giá, mà Nhạc Thành cũng nhìn về phía đó, trong lòng không khỏi cười khổ đó chính là Nhạc Tử Sơn, xem ra cha hắn cũng là vì Thông Kinh đan mà tới, không biết ông mua thứ này để làm gì.
Hai trăm ba mươi khối kim tệ.
Hai trăm bốn mươi.
Ba trăm kim tệ.
Nhạc Tử Sơn ra giá, viên Thông Kinh Đan thứ nhất lập tức được trả giá ba trăm kim tệ.
- Ta ra bốn trăm khối kim tệ.
Người ngồi sát Nhạc Thành cất tiếng nói, không ít người đưa mắt nhìn về phía hắn, bốn trăm kim tệ đã là một cái giá siêu cao.
- Ta ra bốn trăm hai mươi khối kim tệ.
Người ở phía bên phải của Nhạc Thành lại tăng giá.
- Bốn trăm ba mươi khối kim tệ.
Nhạc Tử Sơn lại cắn răng ra giá, bốn trăm ba mươi khối kim tệ đối với Nhạc gia mà nói đã là một gánh nặng rất lớn, tuy nhiên lão cũng không muốn bỏ qua cơ hội này. Mấy năm trước lão đã muốn mua Thông Kinh đan nhưng không có nơi nào luyện chế lần này bất kể thế nào cũng phải bỏ tiền ra mua Thông Kinh Đan.
- Bốn trăm bốn mươi khối kim tệ.
Trung niên hán tử ở phía bên trái Nhạc Thành lại ra giá lần nữa.
- Bốn trăm năm mươi khói kim tệ.
Người ở phía bên phái Nhạc Thành cũng cắn răng ra giá tựa hồ như bọn họ không thể không mua Thông Kinh Đan.
- Bốn trăm sáu mươi khối kim tệ.
Lần này một đại hán hoàng y cũng ra giá, xem ra hắn cũng không thể không mua Thông Kinh Đan.
- Bốn trăm bảy mươi khối kim tệ, lúc Nhạc Tử Sơn ra giá, rõ ràng thân hình đã run lên, tình huống hiện tại mà nói đã đến mấu chốt, giá cao nữa có lẽ Nhạc gia không thể chịu nổi.
Nhìn thấy Nhạc Tử Sơn ra giá, Nhạc Thành cũng chỉ có thể cười khổ mà không có biện pháp nào, tình hình của Nhạc gia Nhạc Thành cũng hiểu rõ, đây là thời khắc khó khăn của Nhạc gia, không hiểu Nhạc Tử Sơn muốn có Thông Kinh Đan để làm gì.
- Bốn trăm tám mươi khối kim tệ.
Trung niên hán tử ở phía bên trái Nhạc Thành lại căn răng, bốn trăm tám mươi khối kim tệ tuyệt đối là một cái giá trên trời, trong lòng hắn cũng cân nhắc rốt cuộc có nên ra cái giá này không.
- Bốn trăm tám mươi khối kim tệ, còn ai ra giá không?
Vân Phỉ Phỉ nói với mọi người, cái giá tiền này cũng vượt ngoài dự đoán của nàng.
Nghe thấy lời nói của Vân Phỉ Phỉ mọi người liền đưa mắt nhìn nhau, cái giá này đã là cái giá mà mọi người không thể trả nổi, ai cũng không muốn táng gia bại sản mà trả giá nữa. Vị đại hán ở phía bên phải Nhạc Thành cũng không ra giá, dù sao vẫn còn hai viên Thông Kinh Đan vẫn chưa đấu giá.
- Bốn trăm chín mươi khối kim tệ.
Tại thời điểm tất cả mọi người cho rằng không có người ra giá thì Nhạc Tử Sơn lại cắn răng ra giá.
Mà tất cả ánh mắt của mọi người lúc này đều nhìn về phía Nhạc Tử Sơn, hán tử trung niên bên trái Nhạc Thành cũng chỉ có thể trừng mắt liếc nhìn Nhạc Tử Sơn. Dù sao vẫn còn hai viên Thông Kinh Đan nữa, không cần ngay ở viên thứ nhất đã rơi vào tình cảnh ta chết ngươi sống.
Cuối cùng Nhạc Tử Sơn dùng bốn trăm chính mươi kim tệ mua Thông Kinh Đan thứ nhất, mà Nhạc Thành cũng chỉ có thể cười khổ.
Kế tiếp chính là đấu giá viên Thông Kinh Đan thứ hai, mà Vân Phỉ Phỉ trực tiếp đưa ra giá khởi điểm là bốn trăm chín mươi kim tệ, Nhạc Thành một lần nữa không thể không bội phục thiên phú trời sinh của Vân Phỉ Phỉ, kết quả viên Thông Kinh Đan thứ hai được bán với giá năm trăm hai mươi kim tệ, được hoàng y đại hán đối diện Nhạc Thành mua.
Viên Thông Kinh Đan thứ ba được Vân Phỉ Phỉ nâng giá khởi điểm là năm trăm hai mươi kim tệ, bởi vì chỉ còn một viên cuối cùng cho nên những người ngồi xem cuộc vui không thể nhịn được nữa lập tức đưa ra một cái giá trên trời, sáu trăm ba mươi kim tệ đã được một người bỏ ra để mua.
Số tiền đã lớn ngoài dự đoán của Nhạc Thành, trong lòng Nhạc Thành không kìm được mà thầm nghĩ lần sau nhất định phải luyện chế một số đan dược để đấu giá, sau đó những vật phẩm cần thiết của mình sẽ nhanh chóng mua được.
Đấu giá đại hội vừa kết thúc, Nhạc Thành đã được vị chấp sự mặc áo bào màu trò mời lên.
- Lục tiên sinh, chúc mừng tiên sinh, ba viên Thông Kinh Đan đều được bán với cái giá không tệ.
Một lát sau Vân Phỉ Phỉ tiến tới khẽ cười nói với Nhạc Thành.
Nhìn thấy Vân Phỉ Phỉ đi tới, Nhạc Thành khẽ giật mình, không ngờ Vân Phỉ Phỉ đã thay đổi quần áo, lúc này nàng đã thay đổi bộ trang phục màu hồng thành một bộ trang phục màu xám, mái tóc dài vũ mị đặt ở hai vai.
- Chuyện này ta cũng phải đa tạ Vân tiểu thư đã giúp đỡ.
Nhạc Thành cũng rất hài lòng với giá tiền ba viên Thông Kinh Đan, cũng biết rằng không rời khỏi việc hỗ trợ của Vân Phỉ Phỉ.
- Lục tiên sinh không chê cười đã là tốt với Phỉ Phỉ rồi, Lục tiên sinh những vật phẩm lần trước của tiên sinh mua, cùng với cây Huyết Linh chi và một phần hai mươi tiền thuê thì tiên sinh còn lại bảy trăm khối kim tệ.
Vân Phỉ Phỉ khẽ lấy một cái hộp gấm lóng lánh đưa cho Nhạc Thành.
- Không biết Lục tiên sinh đối với giá tiền này có hài lòng không?
Vân Phỉ Phỉ cất tiếng hỏi Nhạc Thành, kiều khu cũng vô tình hữu ý kề sát bên người của Nhạc Thành.

- Rất hài lòng.
Nhạc Thành biết rõ kim tệ tồn tại dưới dạng thẻ vàng lần sau cần dùng cứ mang thẻ vàng ra là được, ở trong hộp gấm chính là Huyết Linh chi, thứ mà mình đấu giá được.
- Lục tiên sinh có chuyện gì cần tiểu nữ giúp đỡ nữa không?
Vân Phỉ Phỉ ở bên cạnh nói với Nhạc Thành, bộ ngực sữa vô tình hữu ý khẽ cọ vào cánh tay của hắn, đối với tiên sinh thần bí này nàng ngày càng hiếu kỳ.
- Đúng rồi, Nguyên Bảo tông có một cái lò đan tốt một chút không?
Cảm thấy bộ ngực của Vân Phỉ Phỉ hữu tình vô ý chạm vào cánh tay của mình, hương thơm xông vào mũi Nhạc Thành cũng không cự tuyệt mà hưởng thụ vưu vật này.
- Lò đan dĩ nhiên là có, Nguyên Bảo tông có một lò đan không tệ, tên là Vạn Thú Lô, chỉ là giá tiền cũng không tiện nghi, cần có sáu trăm kim tệ.
Vân Phỉ Phỉ trả lời Nhạc Thành, cái Vạn Thú Lô này bởi vì bày ở trong Nguyên Bảo tông có giá tiền rất cao cho nên cũng không mấy người có thể mua nổi.
- Có thể cho tại hạ xem một chút được không?
Nhạc Thành cất tiếng nói, hiện tại mình đang cần một cái lò đan, nếu không thì từ nay về sau không có cách nào luyện chế được.
- Đương nhiên là có thể.
Vân Phỉ Phỉ nói với chấp sự bên cạnh đi lấy Vạn Thú Lô, hiện tại nàng đã khẳng định Nhạc Thành là một luyện dược sư, không phải luyện dược su thì cần lò đan để làm gì.
Không bao lâu sau vị chấp sự đã lấy một cái lò đan cao cỡ nửa người màu thanh sắc ra. Nhạc Thành nhìn lò đan mà khẽ giật mình, bằng cảm giác hắn nhận ra lò đan này không phải là vật bình thường, sáu trăm kim tệ quả nhiên là một cái giá tiền không mắc.
Nhạc Thành đứng dậy cẩn thận quan sát cái Vạn Thú lô này. Lò đan này có những hoa văn đồ án chằng chịt, nhìn kỹ chính là vô số hình thú vật, trong đó mơ hồ có hình dã thú lao nhanh, khó trách gọi là Vạn Thú Lô.
- Vạn Thú Lô này tại hạ muốn mua.
Nhạc Thành đối với Vân Phỉ Phỉ mà nói, lò đan này đúng là không tệ, so với lò đan của Nhạc Tử Phong thì tốt hơn không biết bao nhiêu lần. Có cái Vạn Thú Lô này xem ra luyện chế đan dược thất phẩm cũng không có vấn đề gì.
- Được Lục tiên sinh yêu thích vậy thì ta giảm giá cho Lục tiên sinh, còn năm trăm kim tệ.
Vân Phỉ Phỉ cất tiếng nói, nàng sẽ không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào để lôi kéo Nhạc Thành, chỉ cần lôi kéo được một luyện dược sư tứ phẩm, tất cả đều đáng giá.
- Vậy xin đa tạ.
Nhạc Thành cũng không khách khí, loại tiện nghi này không thể không chiếm, hắn cất Vạn Thú lô vào trong không gian trữ vật.
Trước khi rời khỏi Nguyên Bảo tông Nhạc Thành còn cho Vân Phỉ Phỉ một danh sách những vật phẩm mong nàng chú ý, nếu có thì giữ lại cho hắn. Nhạc Thành muốn luyện chế một bảo giáp, đây cũng là một đồ vật xa xỉ, bảo giáp hộ thân đối với hắn có liên hệ tới sự an nguy, Nhạc Thành dĩ nhiên không thể không luyện chế.
Tuy Phi kiếm luyện chế thành công nhưng Nhạc Thành chưa thử qua nhưng hắn biết không có vấn đề gì. Nhạc Thành cũng không dám phi hành giữa ban ngày, mỗi lần phi hành cũng tiêu hao không ít chân khí mà bị người khác nhìn thấy thì sẽ rước lấy không ít phiền toái.
Hai ngày sau Nhạc Thành đã trở về đại trạch của Nhạc gia, vừa trở về không bao lâu Nhạc Thành đã tới gian phòng của Nhạc Tử Sơn.
- Thành nhi, gần đây con cảm thấy thế nào?
Gần đây Nhạc Thành thần thần bí bí có đôi khi ba tháng Nhạc Tử Sơn cũng không thấy hắn, đối với chuyện biến hóa này của Nhạc Thành Nhạc Tử Sơn cũng quy kết vì sự kiện từ hôn, có lẽ từ hôn đã là đả kích quá lớn với Nhạc Thành.
- Phụ thân con rất tốt.
Nhạc Thành trả lời, nhìn thấy dáng vẻ của Nhạc Tử Sơn Nhạc Thành nhận ra ông đã già hơn rất nhiều.
- Thành nhi, lần này ta ra ngoài mua được một viên thông kinh đan, con cầm lấy ăn thử xem nói không chừng nó có trợ giúp đối với việc tu luyện đấu khí của con.
Nhạc Tử Sơn cất tiếng nói, sau đó lập tức cầm lấy viên Thông Kinh Đan lấy được từ kỳ đấu giá đại hội đưa cho Nhạc Thành. Ước hẹn ba năm với Thanh Dương môn của Nhạc Thành trong lòng Nhạc Tử Sơn lo lắng không thôi, nếu như Nhạc Thành có thể tu luyện đấu khí thì còn hi vọng, mấy năm trước hắn mua đan phương Thông Kinh đan chính là hi vọng tìm người có thể luyện chế, xem Nhạc Thành có thể tu luyện đấu khí được hay không.
Nhìn Thông Kinh đan ở trong tay Nhạc Tử Sơn, trong lòng Nhạc Thành liền có một cảm giác cảm động, hóa ra Nhạc Tử Sơn bỏ giá cao mua Thông Kinh đan chính là để cho mình dùng, lúc này Nhạc Thành bỗng nhiên thân ảnh của Nhạc Tử Sơn lớn hơn rất nhiều.
- Thành Nhi, con làm sao vây? Con ăn vào thử xem.
Nhạc Tử Sơn nhìn Nhạc Thành ngây ngẩn cả người mà tiếp tục nói.
- Dạ.
Nhạc Thành nhất thời cũng không biết phải nói gì cho tốt, tiếp nhận Thông Kinh đan ở trong tay Nhạc Tử Sơn nhưng trong lòng hắn cảm thấy bất đắc dĩ không thôi.
- Được, con ăn vào thử xem có hiệu quả hay không, ta đi.
Nhạc Tử Sơn nhìn Nhạc Thành sau đó lập tức rời khỏi gian phòng.
Nhạc Tử Sơn đi rồi, Nhạc Thành liền cầm Thông Kinh đan bỏ vào không gian trữ vật, Thông Kinh Đan hiện tại đối với hắn mà nói không có bất kỳ tác dụng gì, xem ra trong khoảng thời gian này mình phải giúp Nhạc Tử Phong luyện chế nhiều đan dược mới được, Nhạc Tử Sơn bỏ một cái giá cao mua Thông Kinh đan tin rằng hiện tại tình huống của Nhạc gia không được tốt cho lắm.
- Biểu ca, gần đây huynh đi đâu vậy, muội lúc nãy gặp di phu mới biết huynh đã trở lại.
Tô Hân Nhi đi vào trong phòng của Nhạc Thành, trước kia bọn họ cơ hồ ngày nào cũng ở một chỗ, vậy mà gần đây ba tháng nàng đã không gặp được biểu ca.
- Hân nhi, sao muội lại tới đây, ta gần đây có chuyện cần ra ngoài.
Nhạc Thành trả lời Tô Hân Nhi, ba tháng không nhìn thấy tiểu ny tử này càng ngày càng động lòng người.
Chỉ thấy hôm nay Tô Hân Nhi mặc một chiếc quần dài màu lục, mái tóc đen nhánh ở sau ót, ở trước ngực chính là bộ ngực mềm mại, eo nhỏ nàng như liễu, kiều đồn cao thẳng rắn chắc.
- Theo muội ra ngoài chơi được không, cả ngày nay muội ở trong nhà, buồn bực muốn chết.
Tô hân Nhi chu miệng, khẽ lắc lắc tay Nhạc Thành.
- Được ta cùng với muội ra ngoài chơi.
Nhạc Thành trả lời, vừa đúng lúc hắn muốn đi ra binh phô Nhạc gia tìm Nhạc Tử Phong gặp chuyện. Cảm nhận mùi thơm nhàn nhạt trên người của Tông Hân Nhi, ngửi thấy mùi thơm từ người nàng hắn liền cảm thấy rung động.
- Biểu ca huynh thật tốt.
Tô Hân Nhi cao hứng không thôi, nàng vội vàng kéo tay Nhạc Thành đi ra ngoài bảo, bộ ngực phía trước vô ý chạm vào cánh tay của Nhạc Thành.

- Hân Nhi, lần trước đưa cho muội đan dược, muội có ăn không?
Nhạc Thành hỏi, bị Tô Hân Nhi dụ dỗ như vậy, Nhạc Thành càng rung động, dưới bụng hắn đã có một cảm giác lửa nóng.
- Đúng rồi, muội còn chưa cám ơn biểu ca, đan dược đó muội ăn vào thật sự rất thần kỳ, sau khi ăn vào muội đã đột phá tới cảnh giới tứ tinh đấu sư.
Tô Hân Nhi cao hứng nói với Nhạc Thành, đã vượt tới tu vi tứ tinh, khó trách nàng lại cao hứng như vậy.
Vượt qua tam tinh tu vi quả là chuyện đáng mừng chỉ là hắn cũng biết Trúc Cơ đan từ nay về sau đối với tu vi của nàng còn có nhiều tác dụng, những điều này từ nay về sau nàng sẽ tự tìm được.
- Trong này còn có một viên đan dược, muội cầm lấy nó mà ăn vào đi.
Nhạc Thành liền cầm lấy viên Thông Kim Đan lấy được từ tay của Nhạc Tử Sơn mà đưa cho Tô hân Nhi. Tuy nó không có tác dụng với mình nhưng nó đối với Tô Hân Nhi mà nói có tác dụng rất lớn.
- Đa tạ biểu ca.
Tô Hân Nhi cầm lấy viên đan dược trong tay Nhạc Thành, nàng làm sao biết được viên đan dược này có giá trị nửa nhạc gia.
Ở trên phố người đi hối hả, Nhạc gia tốt xấu gì cũng là một gia tộc lớn cho nên rất nhiều người biết tới Nhạc Thành và Tô Hân Nhi. Ở trên đường có không ít người nghị luận về Nhạc Thành, chủ đều trên cơ bản đều là ước hẹn ba năm với Thanh Dương môn.
- A, đây không phải là tiểu thiếu gia của Nhạc gia sao?
Nhạc Thành đang đi trên đường náo nhiệt thì đột nhiên bị một thân ảnh chặn lại, chính là một trong ba thiếu niên, hai người bên cạnh hắn tuổi tác khá lớn, hẳn hai người kia chính là bảo tiêu của hắn.
Nhạc Thành đánh giá ba người ngăn cản trước mặt mình, thiếu niên kia mặc một bộ đồ hoa lệ, bộ dáng chỉ khoảng mười bảy mười tám tuổi, tu vi đấu khí thật không kém, xem ra chính là cửu tinh đấu sư.Hai bảo tiên ở bên cạnh đều có tu vi tứ tinh đấu sư.
- Hoàng Chí Lương, ngươi ngăn đường chúng ta làm gì? Mau tránh ra.
Nhìn thấy thiêu niên hoa lệ trước mắt, Tô Hân Nhi không kìm được mà trầm mặt nói với hắn.
- Hân Nhi muội muội muội càng lớn càng xinh đẹp không bằng gả cho ta rồi hãy tính, chúng ta xem hiện tại thành hôn được không
Hoàng Chí Lương đưa mắt nhìn chằm chằm vào ngực của Tô Hân Nhi, trong mắt hiện ra một vẻ cười tà.
Nhạc Thành từ trong trí nhớ thì biết rõ đây chính là thiếu gia của Hoàng gia bình thường khi dễ Nhạc Thành không ít. Hoàng gia cũng chính là đối thủ của Nhạc gia, binh phô đối diện binh phô của Nhạc gia chính là Hoàng gia mở ra để cạnh tranh.
- Hân Nhi, chúng ta đừng để ý đến hắn.
Nhìn thấy Tô Hân Nhi tức giận, Nhạc Thành liền giữ nàng lại.
- Aizz, ta vẫn còn chưa cho ngươi đi.
Hoàng Chí Lương thấy Nhạc Thành hôm nay không thèm để ý tới mình thì ngăn trước mặt hắn.
Lúc này ở trên đường đã có rất nhiều người vây quanh, không có ít người đối với Nhạc Thành và Hoàng Chí Lương đều quen biết. Đối với Hoàng Chí Lương mọi người bình thường đều vô cùng phản cảm, tuy nhiên trước thế lực của Hoàng gia bọn họ cũng không biết phải nói gì.
- Hoàng Chí Lương ngươi nhanh chóng tránh ra nếu không đừng trách ta khách khí.
Tô Hân Nhi khẽ nói với Hoàng Chí Lương, nếu không phải vì sợ liên lụy tới biểu ca nàng đã sớm động thủ. Biểu ca không biet ma pháp cùng với đấu khí, nếu động thủ thì không chừng sẽ làm bị thương biểu ca.
- Hân Nhi muội muội, ta hi vọng muội đừng khách khí với ta.
Hoàng Chí lương có hai bảo tiêu bên cạnh cho nên tuyệt đối không sợ Tô hân Ni. Ở Lập Anh trấn Tô Hân Nhi chính là cô nương xinh nhất trong lòng hắn đã thầm nhớ thương.
- Hoàng Chí Lương, ngươi tốt nhất là cút ngay cho ta, nếu không ta sẽ cho ngươi hối hận.
Nhạc Thành lạnh lùng nói với Hoàng Chí Lương.
- Thế nào, tên phế vật nhà ngươi mà cũng dám to tiếng trước mặt tiểu thiếu gia sao? Có phải ngươi muốn tìm cái chết không?
Hoàng Chí lương nhìn Nhạc Thành, ánh mắt trở nên hung hăng, hắn không ngờ một tên phế vật của Nhạc gia lại dám kêu gào trước mặt mình.
- Chính ngươi muốn tìm cái chết thì ta sẽ thành toàn cho ngươi.
Nhạc Thành đã sớm không còn là phế vật, trong mắt hắn liền lóe lên tinh quang, bàn tay liền ngưng thành một thủ ấn quỷ dị, một thanh mang nồng đậm nhanh chóng ấn trên ngực Hoàng Chí Lương.
- Ầm
Một tiếng vang lên, cả thân hình Hoàng Chí Lương bay ngược trở lại, văng tới hoăn mười miệng, miệng hắn há hốc phun ra một ngụm mauss tươi.
Sát na này cả hai bảo tiêu không có phản ứng kịp, nhìn thấy thiếu gia của mình bay ra ngoài, bọn họ hoảng sợ tới mức tái nhợt, cả hai vội vàng chạy tới xem tiểu thiếu gia của mình có chuyện gì không, nếu có thì bọn họ sẽ rất thê thảm.
Mọi người vây xem cũng choáng váng, không phải Nhạc Thành của Nhạc gia là một phế nhân sao, tại sao lại có thể đánh bay Hoàng Chí Lương, Hoàng Chí Lương dù sao cũng là cửu tinh đấu sư, một đại đấu sư muốn một chưởng đánh hắn cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
- Hoàng Chí Lương được hai bảo tiêu nâng lên, hắn không tưởng tượng được mà nhìn Nhạc Thành, một lần nữa lại phun một ngụm máu tươi ra.
- Các ngươi giết hắn cho ta, giết hắn rồi tính sau.
Hoàng Chí Lương hiện tại đã vô tùng tức giận, hung hăng nói với hai bảo tiêu, hắn bị một chưởng đánh cho trọng thương, làm sao có thể nuốt được cục tức này.
Hai bảo tiêu đưa mắt nhìn nhìn Nhạc Thành, bọn họ hơi do dự, Nhạc Thành dù sao cũng là tiểu thiếu gia của Nhạc gia, nếu như bị mình đánh chết thì Nhạc gia nhất định không bỏ qua. Dù sao Nhạc Thành cũng có thực lực thần bí, công thêm Tô Hân Nhi cũng là tứ tinh đại đấu sư, bọn họ cũng không nắm chắc có thể đánh chết Nhạc Thành.
- Các ngươi tại sao còn không đi? Mau giết tên phế vật này cho ta.
Nhìn thấy hai bảo tiêu không ra tay, Hoàng Chí Lương không kìm được mà quát lớn.
Hai bảo tiên nhìn nhìn Hoàng Chí Lương, bọn họ cũng chỉ có thể đứng dậy, người bên trái cầm trường côn đánh về phía Nhạc Thành người bên phải cầm một cây đại đao bổ về phía Tô Hân Nhi. Đấu khí trên người bọn họ dịch truyển, trên binh khí mang theo một đấu khí nồng đậm.
- Biểu ca, huynh cẩn thận một chút.
Tô Hân Nhi nhìn thấy Nhạc Thành đánh bay Hoàng Chí lương nàng cũng chỉ cho rằng Nhạc Thành nhất thời lập kỳ tích mà thôi, nhìn thấy hai bảo tiêu đánh tới nàng vội vàng tiến lên trước Nhạc Thành, biểu ca không biết đấu khí và ma pháp không thể trở thành đối thủ của bọn chúng.
- Hân nhi, muội đối phó với một tên là được rồi, ta không sao.
Sắc mặt của Nhạc Thành trở nên âm trầm, Tô Hân Nhi cũng chỉ có tu vi tứ tinh Đại đấu sư, không thể đối phó một lúc với hai người, hắn vội vàng khẽ đẩy Tô Hân Nhi phía trước ra, hôm nay hắn muốn biết mình với những người biết đấu khí, ai mạnh ai yếu.
Tô Hân Nhi còn muốn nói thêm nữa nhưng đối thủ công kích của nàng đã tiến tới nàng không dám khinh thường lập tức cử động đấu khí trên người của mình, bàn tay cầm lấy một thanh trường kiếm cổ tay khẽ nhấc lên, trường kiếm xoẹt một đường vòng cung, hướng về phía đối thủ mà lao tới.