Pages

27 January 2012

Tu Chân Giả Tại Dị Thế 26-30

Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 26: Người này hơi thần bí.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn

- Mọi người động thủ.
Vị Thất tinh đại đấu sư kia thấy Nhạc Thành cùng với Yến Hiểu Kỳ đánh giá cao thấp liền không nhịn được, trong tay hắn nắm lấy một thanh trường thương màu trắng toàn thân đấu khí cuồn cuộn, mũi thương ngưng tụ thành một mảng thương mang, hướng về phía Yến Hiểu Kỳ mà công kích.
Còn hai nhất tinh đại đấu sư còn lại thì dò xét lẫn nhau, trong đó một người tham gia vào vòng chiến với Yến Hiểu Kỳ, một người khác khẽ rung trường kiếm lên, tấn công về phía Nhạc Thành. Trên người Nhạc Thành không hề có dấu hiệu của Đấu Khí và ma pháp, nhất tinh đại đấu sư này đối với Nhạc Thành không để vào mắt.
Sắc mặt của Nhạc Thành hơi biến đổi, hắn muốn chống lại một nhất tinh đại đấu sư không phải là vấn đề gì, chỉ là hiện tại hắn có chuyện quan trọng hơn. Thân ảnh của hắn nhanh chóng lùi về phía sau, lấy mấy thứ trong không gian trữ vật để ra khoảng đất trống.
Yến Hiểu Kỳ hướng về phía ba người mà công kích, may mà ba người này muốn phòng thủ để bắt sống, nếu không thì đã sớm giết được nàng. Nhưng mà càng như vậy, Yến Hiểu Kỳ càng chủ quan, sau đó bị một nhất tinh đại đấu sư đánh trúng một nhát, bị thương không nhẹ.
Thân ảnh của Nhạc Thành xen kẽ xung quanh, nhất tinh đại đấu sư kia cũng cảm thấy khó hiểu vô cùng, rõ ràng người này không có đấu khí và ma pháp, tốc độ lại vô cùng nhanh, mình nhất thời không thể đuổi kịp.
Người này đâu biết Nhạc Thành vận dụng chân khí mới có tốc độ nhanh như vậy, nếu không thì hắn đã sớm đuổi kịp.
- Tiểu tử, ngươi còn định chạy trốn tới đâu.
Nhất Tinh đại đấu sư kia cuối cùng cũng đuổi tới gần Nhạc Thành, trường kiếm trong tay hắn mang theo một mảng kiếm quang bổ về phía Nhạc Thành.
- Mê ảo trận.
Nhạc Thành cũng không chạy trốn nữa mà trên khuôn mặt liền hiện ra một nụ cười tà, trong tay của hắn liền xuất ra một đám bạch quang, ngay lập tức không gian xung quanh liền xảy ra biến hóa vô cùng lớn, mây mù nồng đậm hiện ra.
Yến hiểu Kỳ nhìn thấy nhất tinh đại đấu sư định đưa chưởng vỗ lên trên lưng mình thì biết rằng không tốt, nàng lập tức nhảy vào trong một rừng trúc rậm rạp.
- Nhanh đi theo ta.
Yến Hiểu Kỳ đang hoảng sợ thất thần thì Nhạc Thành đã hiện ra bên cạnh của nàng, khẽ lôi cánh tay của nàng, đi về phía bên trái. Khuôn mặt của nàng liền trở nên đỏ ửng, ở học viện ma pháp sư số người theo đuổi nàng có thể xếp thành từng đội nhưng chưa ai làm nàng thỏa mãn, cũng chưa có ai dám kéo tay của nàng. Cảm giác bàn tay của mình bị Nhạc Thành nắm lấy trong lòng nàng liền cảm thấy đại loạn, không tự chủ được mà dựa sát vào người Nhạc Thành.
Nhạc Thành thấy Yến Hiểu Kỳ không lên tiếng thì lúc này mới quay lưng nhìn lại, chỉ thấy khuôn mặt của Yến Hiểu Kỳ ửng đỏ, đôi mắt xinh đẹp long lanh, lúc này hắn mới phát hiện ra mình đang cầm lấy bàn tay của nàng, Nhạc Thành nhanh chóng buông lỏng ra.
- Không sao.
Yến Hiểu Kỳ cất tieng nói, đôi mắt không dám nhìn Nhạc Thành, khuôn mặt càng thêm ửng đỏ.
- Đi theo sau ta, ngàn vạn lần đừng để lạc mất.
Nhạc Thành nói, trên mặt hắn liền lộ ra một sát ý, chân khí cũng bắt đầu khởi động, tuy hiện tại Mê Ảo trận chỉ có thể phát huy hai ba phần mười tực lực nhưng đủ sức để vây khốn vài đại đấu sư. Đừng nói là Đại Đấu sư cho dù là vài Đấu Linh cũng không thoát khỏi công kích của Nhạc Thành.
- Ừ.
Yến Hiểu Kỳ gật nhẹ đầu, nàng đánh giá xung quanh, trong lòng kinh ngạc không thôi, thủ đoạn này nàng từ trước đến nay vẫn chưa từng thấy qua.
Một lát sau, một thân ảnh của Đại Đấu sư hiện ra bên trái hai người, Yến Hiểu Kỳ đang định ra tay tấn công thì bị Nhạc Thành ngăn cản lại.
- Yên tâm, hắn không nhìn thấy chúng ta.
Nhạc Thành nói với Yến Hiểu Kỳ sau đó bàn tay lập tức ngưng kết thành một cái thủ ấn kỳ dị, mang theo một hắc khí nhanh chóng bắn về phía lồng ngực của Đại Đấu sư.
Đại Đấu sư này vây hãm ở trong núi rừng dày đặc, một hắc khí bắn vào ngực hắn, lúc hắn phát hiện ra thì đáng tiếc đã không còn kịp, thân hình hắn nhanh chóng ngã xuống mặt đất, hắn cũng không biết mình chết như thế nào.
Nhạc Thành cười lạnh một tiếng sau đó lập tức đi về phía bên cạnh Đại đấu sư mà không khách khí lấy xuống một không gian trữ vạt, hướng về phía bên phải mà đi tới. Ở trong Mê ảo trận phương vị của bốn người Nhạc Thành đều nhận ra.
Nhìn thấy Nhạc Thành dùng một chiêu đánh chết một nhất tinh đại đấu sư, Yến Hiểu Kỳ ở sau lưng hắn không kìm được mà trợn mắt há hốc mồm. Không phải nàng nghe nói Nhạc Thành không thể tu luyện đấu khí và ma pháp mà sao, xem ra người này rất thần bí.
Kỳ thật nếu chân chính đấu với nhau thì tu vi hiện tại của Nhạc Thành không đủ để giết chết một nhất tinh đại đấu sư, cho dù muốn giết thì liều mạng cũng mới có thể làm được. chỉ vì hiện tại ở trong Mê ảo trận, đối thủ bị ảo giác mê hoặc, mà Nhạc Thành thì không bị cho nên hắn mới có thể dùng một chiêu giết chết được địch thủ.
Một nhất tinh đại đấu sư khác lại hiện ra, trước mặt hắn lúc này chính là sâm lâm sương mù nặng nề, đi trong đó hắn vô cùng hoảng sợ, bỗng nhiên từ phía sau của hắn xuất hiện một luồng hắc mang xuyên qua lồng ngực, thân thể cũng ngã xuống mặt đất.
Nhạc Thành đồng thời lấy từ trên người hắn một cái túi không gian trữ vật, sau đó đi về phía nhất tinh đại đấu sư thứ ba ở trong Mê Ảo Trận một nhất tinh đại đấu sư không thể nào chống đỡ được hắn.
Nhất tinh đại đấu sư thứ ba cũng bị Nhạc Thành dùng phương pháp kia đánh chết, ba nhất tinh đại đấu sư bị táng thân trong tay Nhạc Thành khiến Yến Hiểu Kỳ không kìm được mà hít vào một hơi, nàng nhìn thấy người này đã thay đổi, nhớ khi còn bé tính cách của hắn ôn hòa vô cùng vậy mà giờ đây sát khí lại ngất trời.
- Người còn lại ta và ngươi sẽ đồng loạt ra tay.
Nhạc Thành xoay người nói với Yến Hiểu Kỳ, người cuối cùng có thực lực thất tinh đại đấu sư cho nên Nhạc Thành không thể nắm chắc có thể dùng một chiêu đánh chết được hắn, tuy nhiên nếu cộng thêm Yến Hiểu Kỳ thì không có vấn đề gì, thực lực của bản thân hắn và nàng đủ để giết chết một thất tinh đại đấu sư.
- Được.
Yến Hiểu Kỳ gật nhẹ đầu, thực lực của thất tinh đại đấu sư cao hơn nhất tinh đại đấu sư đến mấy lần.
Dưới sự dẫn dắt của Nhạc Thành, Yến Hiểu Kỳ nhanh chóng thấy được thất tinh Đại Đấu sư kia, xem bộ dạng của hắn thì hắn đang ở trong một sơn cốc. Bất quá hắn không giống như mấy tên nhất tinh đại đấu sư mà thất thần, hắn đứng bất động trên mặt đất tựa như tìm kiếm cái gì đó.
- Toàn lực ra tay.
Nhạc Thành nói với Yến Hiểu Kỳ, trong tay của hắn ngưng kết một thủ ấn kỳ dị, một luồng chân khí thanh sắc ngưng tụ thành một cái chưởng ấn, một chưởng ấn vô cùng lớn bị một khí tức vô hình đè nén.
Sắc mặt của Yến Hiểu Kỳ trở nên âm trầm, nguyên tố hỏa hệ ma pháp trong cơ thể của nàng lập tức lay động, toàn thân bao phủ trong một mảng lừa hồng, lửa hồng ở trước người Yến Hiểu Kỳ liền ngưng kết thành một hỏa cầu nóng bỏng, một khí tức cường hán từ đó phát ra.

Sắc mặt Yến Hiểu Kỳ trầm xuống, toàn bộ nguyên tố hỏa hệ ma pháp bắt đầu khởi động, toàn thân nàng bao phủ trong một ngọn lửa màu đỏ, khí tức mạnh mẽ từ quả cầu nhanh chóng phát ra.
Nhìn thấy thủ đoạn công kích của Yến Hiểu Kỳ, Nhạc Thành liền tán thưởng ma pháp của nàng thật không tầm thường khó trách ở Huyền Thiên đại lục đấu khí và ma pháp lại hoành hành, chỉ là không biết bốn hệ ma pháp khác sẽ ra sao, xem ra cũng tuyệt đối không kém ma pháp hỏa hệ.
- Tru ma chưởng, Liệt Diễm Thiên Lý.
Nhạc Thành cùng với Yến Hiểu Kỳ đồng thời phát ra hai luồng công kích hướng về Thất Tinh đại đấu sư kia. Nhạc Thành thì không sao nhưng Yến Hiểu Kỳ sau khi sử dụng Liệt Diễm Thiên Lý thì sắc mặt đã trở nên tái nhợt, ma pháp trên người cũng bị tiêu hao không còn gì.
Thất Tinh đại đấu sư trong kia cũng cảm nhận được hai luồng công kích, hắn muốn chạy trốn nhưng đã không còn kịp, đành phải bố trí một vòng phòng ngự đấu khí, ngạnh kháng hai luồng công kích.
- Bang bang, hai tiếng nổ mạnh vang lên, vòng phòng ngự của Thất Tinh đại đấu sư kia trong chốc lát đã bị tan rã, hai luồng lực công kích nhanh chóng đánh lên trên người của hắn, thân hình của hắn liền bay ngược trở lại, trên miệng phun ra một ngụm máu tươi, ngã ra phía sau cả chục thước.
Thực lực của Thất tinh đại đấu sư không thấp tuy nhiên cũng không thẻ chống lại sự công kích của Nhạc Thành và Yến Hiểu Kỳ, kết quả thế nào cũng có thể đoán ra. Nhạc Thành không khách khí lấy không gian trữ vật ở trên người của hắn xuống, loại hành động này hắn thường xuyên làm.
Sau khi Nhạc Thành rút ra tài liệu trận pháp ở trên mặt đất ra, cảnh tượng lập tức khôi phục lại sự bình thường, thi thể của bốn Đại đấu sư hiện ra trên mặt đất, một lát sau Nhạc Thành đi xung quanh một vòng đem tất cả tài liệu Mê ảo trận thu vào.
- Nhạc Thành, cám ơn ngươi.
Yến Hiểu Kỳ nói với Nhạc Thành, nếu như lần này không có Nhạc Thành thì nàng đã phải chết thảm.
- Ta không sao, ngươi có sao không, có muốn nghỉ ngơi một chút không?
Nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của Yến Hiểu Kỳ, Nhạc Thành liền cất tiếng hỏi. Bất kể thế nào Yên gia và Nhạc gia cũng có quan hệ không tệ với nhau, mình cũng nên xuất thủ với nàng, huống chi nàng còn là người khi còn bé hay chơi đùa với mình.
- Không cần nghỉ ngơi.
Yến Hiểu Kỳ nói, hai người đánh nhau sẽ gây sự chú y cho những người đi ngang quanh, nếu bị bọn họ thấy chỉ sợ sẽ mang tới phiền toái.
- Chúng ta đi thôi, từ đây tới Lập Anh trấn cũng chỉ còn nửa ngày đường.
Nhạc Thành nói, hắn cũng muốn rời khỏi, không biết bốn người này có đồng bọn ở xung quanh không, nếu có thì đúng là phiền toái lớn.
- A.
Yến Hiểu Kỳ tiến ba bước về phía trước thì toàn thân vô lực ngã xuống, hai lần sử dụng Liệt Diễm Thiên Lý đã khiên nàng tiêu hao toàn bộ ma pháp lực, hiện tại toàn thân của nàng vô lực, đứng cũng không vững, may mà Nhạc Thành nhanh tay lẹ mắt nâng đỡ nàng dậy.
- Để ta cõng ngươi trở về.
Nhạc Thành thấy bộ dáng của Yến Hiểu kỳ thì thấy rằng nàng không còn khí lực nữa.
- Cái này…
Sắc mặt của Yến Hiểu Kỳ một lần nữa đỏ bừng một mảng, nàng từ trước tới giờ vẫn chưa từng thân mật với nam nhân nào như vậy.
- Đừng nói nữa, ngươi đi tiếp không được để ta cõng ngươi.
Không chờ Yến hiểu Kỳ đáp ứng, Nhạc Thành đã ngồi xuống, ý bảo nàng bám vào lưng của mình.
Khuôn mặt của Yến Hiểu Kỳ đỏ bừng, xem ra mình không còn chút khi lực nào nữa, nàng do dự một chút rồi bám vào lưng của Nhạc Thành.
- Ổn rồi.
Nhạc Thành nói sau đó hắn liền đứng lên đi về phía trước mà đi, một mùi thơm nhàn nhạt, bộ ngực mèm mại khẽ chạm vào người Nhạc Thành. Hai tay của hắn cũng đặt lên trên đùi của nàng, nhất thời trong lòng khuấy động.
Dựa vào bờ lưng rắn chắc của Nhạc Thành, đôi mắt của Yến Hiểu Kỳ ngay cả mở ra cũng không dám, trên mặt nàng đỏ bừng một mảng, nàng cảm nhận bộ ngực mềm mại của mình đặt lên trên lưng của Nhạc Thành không biết trong lòng hắn sẽ nghĩ gì, thật là xấu hổ chết đi đường, trong tim đã đập thình thịch.
- Dáng người của tiểu ny tử này thật là tốt. Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng, bộ ngực của yến Hiểu Kỳ ma sát vào mình, đây thật sự là dụ dỗ kinh người, Nhạc Thành cũng không nhị được mà rung động, khẽ vuốt ve cặp đùi rắn chắc, ở phía dưới bụng bỗng nhiên hơi phản ứng.
Cảm nhận Nhạc Thành đặt tay lên trên ngực của mình, trái tim của Nhạc Thành đập càng mạnh, một cảm giác tê dại truyền hết toàn thân, kiều khu không nhịn được mà khẽ run lên.
Trong không khí vô cùng mập mờ này, Nhạc Thành cuối cùng cũng đưa Yến Hiểu Kỳ tới Lập Anh trấn. Cõng nàng nửa ngày mệt mỏi toàn thân của Nhạc Thành đã ướt đầm đìa, cuối cùng hắn tìm một chiếc xe ngựa để đưa Yến Hiểu Kỳ tới Yến gia.
Yến gia ở Lập Anh trấn cũng là một gia tộc có danh tiếng, thực lực so với Nhạc gia thì mạnh hơn một chút, trong gia tộc dùng việc vận chuyển hàng hóa làm sinh ý. Đưa Yến Hiểu Kỳ tới Yến gia xong, Nhạc Thành rời khỏi.
Trở lại đại trạch của Nhạc gia, Nhạc Thành vẫn chưa trở về phòng thì đã chạm phải Nhạc Tử Sơn, lập tức bị Nhạc Tử Sơn gọi vào trong đại sảnh.
- Thành Nhi, mấy ngày nay con ở đâu vậy, ta không thấy con.
Nhạc Tử Sơn nói, Hoàng gia hiện tại đã cùng với Nhạc gia rơi vào tình trạng thủy hỏa bất dung, cộng thêm lần trước bị đánh lén, hai ngày nay Nhạc Tử Sơn lại nghe thấy Nhạc Thành ra ngoài cho nên rất lo lắng.
- Phụ thân con không sao, con chỉ đi lòng vòng bên ngoài.
Nhạc Thành nói, chuyện Hoàng gia đánh lén hắn cũng không sợ, năng lực chạy trốn mình vẫn có.
- Con nên cẩn thận một chút.
Nhạc Tử Sơn nói:
- Thành nhi, ngũ đại gia tộc ba tháng sau sẽ có một cuộc tỷ thí, con có muốn tham gia hay không?
- Ngũ đại gia tộc tỉ thí sao? Tỉ thí gì vậy?
Nhạc Thành chợt nhớ tới chuyện mà Yến Hiểu Kỳ đề cập, hắn chưa từng nghe qua chuyện tỉ thí của Ngũ đại gia tộc mà hắn cũng không biết tỷ thí cái gì.
Cứ năm năm một lần Yến gia Hoàng gia, Tiền gia La gia sẽ có một cuộc tỷ thí của đệ tử trẻ tuổi, gia tộc nào thắng sẽ được vận chuyển ở bến tàu Lập Anh trấn trong vòng năm năm.
Nhạc Tử Sơn cất tiếng nói, trước kia Nhạc Thành trói gà không chặt cho nên ông không nhắc chuyện này cho hắn biết nhưng sau khi Nhạc Thành đánh chết một tứ tinh đại đấu sư của Hoàng gia thì Nhạc Thành mới có ý nghĩ này.
- Con chỉ sợ không thắng được.
Nhạc Thành nói, ngũ đại gia tộc lúc đó nhất định sẽ phái ra những nhân vật mạnh mẽ, tu vi hiện tại của mình đúng là không thể thắng được.

- Ta chỉ cho ngươi tu luyện một chút, không thắng cũng không sao.
Nhạc Tử Sơn nói, dù sao hắn cũng biết rằng ngũ đại gia tộc lần này đều phái ra những người rất mạnh, Nhạc Tử Sơn chủ yếu là muốn cho Nhạc Thành tu luyện một chút, chuẩn bị cho ước hẹn ba năm sau.
- Phụ thân, ngũ đại gia tộc bình thừ tham gia tỷ thí thì có thực lực gì?
Nhạc Thành nói, kỳ thực Nhạc Thành cũng muốn biết một chút, tu vi của mình hiện tại cần phải trong tôi luyện mới có thể đột phá, như vậy cũng có lợi cho mình.
- Trân cơ bản là đã ngoài ngũ tinh đại đấu sư, hoặc là tam cấp ma pháp sau, lần trước quán quân là Hoàng gia, dự thi là một thất tinh Đại Đấu Sư.
Nhạc Tử Sơn nói, chính vì vậy mà quyền buôn bán vận chuyển năm năm gần đây Hoàng gia đều vượt qua Nhạc gia.
- Phụ thân, con tham gia.
Nhạc Thành nói, lục tinh, thất tinh đại đấu sư Nhạc Thành không chống nổi tuy nhiên nếu thua thì cũng sẽ không khó coi, đi tôi luyện một chút cũng tốt. Nhạc Thành gần đây muốn đi tôi luyện vài nay, tu vi thực lực của mình nhờ vậy cũng có thể đột phá.
Sau khi rời khỏi đại sảnh, Nhạc Thành quay trở về gian phòng của mình, xem ba tháng nay mình bế quan tu luyện được những gì, nếu nư trong ba tháng này mình có thể đạt tới Khai Quang Sơ kỳ thì nói không chừng có thể chống lại những lục tinh, thất tinh đại đấu sư kia một phen.
Ngày hôm sau Nhạc Thành tiến vào trong sơn động bế quan, trong ba tháng này Nhạc Thành tính rằng sẽ đột phá tới cảnh giới Khai Quang trung kỳ. Hiện tại bảo giáp toàn thân hắn đều không có, pháp khí công kích cũng không có, chỉ có thể dựa vào Đoạt Hồn chỉ và ma chưởng mới có thể chống lại những thất tinh đại đấu sư kia.
Nhạc Thành khoanh chân mà ngồi, chân khí trong người của hắn từ từ lưu chuyển toàn thân. Một lát sau Nhạc Thành đã tiến vào một cảnh giới mới, toàn tâm vùi đầu vào tu luyện, một thanh mang tràn ngập khắp thân hình của hắn, trong người nồng đậm linh khí.
Trong đại sảnh của Hoàng gia lúc này đã xuất hiện mấy người, gia chủ của Hoàng gia có tên là Hoàng Huy, lần trước người bị một chưởng của Nhạc Thành đánh trọng thương chính là nhi tử của hắn Hoàng Chí Lương. Hoàng Huy có tu vi không hề thấp, đạt tới Bát tinh Đấu Linh, so với Nhạc Tử Sơn thì còn cao hơn một phần.
- Khắc Nhi, ba tháng sau chính là cuộc đấu của ngũ đại gia tộc, ngươi đã chuẩn bị thế nào?
Hoàng Huy hỏi thanh niên thanh tú bên cạnh, đây chính là con lớn của hắn, Hoàng Khắc Lương đồng thời cũng là sự kiêu ngạo của Hoàng gai, bởi vì Hoàng Khắc Lương ngoại trừ là một lục tinh Đại Đấu sư còn là một nhị phẩm Luyện Dược sư.
- Phụ thân, hẳn là không có vấn đề gì, vì mấy ngày trước con đã đột phá tới cảnh giới tam phẩm luyện dược sư nên đã tăng tới tu vi lục tinh Đại Đấu sư, trong đám tuổi trẻ tộc nhân hẳn không có ai là đối thủ của con.
Hoàng Khắc Lương tự phụ nói, hai mươi bốn tuổi đã trở thành tam phẩm Luyện Dược sư, Lục tinh Đại Đấu Sư, những thứ này đủ để hắn tự phụ.
- Tam Phẩm Luyện Dược sư, thật chứ?
Nghe thấy đứa con của mình đã đạt tới tam phẩm Luyện Dược sư Hoàng Huy nhịn không được mà kích động, một tam phẩm Luyện Dược sư, thực lực của Hoàng gia từ nay về sau nhất định sẽ đứng đầu ngũ đại gia tộc.
- Khắc Ni, nếu như lần này ngươi gặp phải người của Nhạc gia thì nhất định không cần lưu thủ, báo thù cho đệ đệ của ngươi.
Hoàng Huy lạnh lùng nói, mối thù của tiểu nhi tử nhất định phải báo, hiện tại đứa con lớn của mình đã đạt tới Tam phẩm Luyện Dược sư, khoản này cũng nên tính toán với Nhạc gia.
- Ta biết rõ.
Hoàng Khắc Lương lạnh nhạt nói, trong mắt của hắn hiện ra một vẻ sát khí, làm bị thương đệ đệ của mình như vậy, hắn tuyệt đối không bỏ qua.
Ngũ đại gia tộc năm năm tỉ thí một lần, đây tuyệt đối là chuyện náo nhiệt nhất ở Lập Anh trấn, mỗi năm ngũ đại gia tộc tỉ thí đều có không ít người xuất hiện, lần này Ngũ đại gia tộc đưa ra danh sách, ván bài này ngày càng náo nhiệt.
Bởi vì lần này dự thi chính là Yến Hiểu Kỳ của Yến gia vừa mới trở về từ ma pháp học viện, nghe nói nàng đã đạt tới tam cấp hỏa hệ Ma pháp sư, còn Hoàng gia thì người dự thi chính là con trái lớn Hoàng Khắc lương, nghe nói hắn chính là nhân vật thiên tài của Lập Anh Trấn, ngoại trừ là một lục tinh Đại Đấu sư còn là một nhị phẩm Luyện Dược sư.
Tiền gia dự thi chính là Tiền Hạo, nghe nói hắn cũng đạt tới Lục tinh Đại Đấu sư, La gia dự thi chính là La Kiệt, nghe nói cũng đạt tới tam cấp thủy hệ ma pháp sư. Điều kiến người ta chú ý chính là Nhạc gia, xem Nhạc gia có phái ra tiểu thiếu gia phế vật tham dự hay không. Nghe nói trước đó không lâu Nhạc Thành đã đánh chết một tứ tinh đại đấu sư của Hoàng gia tuy nhiên mọi người vẫn chưa rõ tiểu thiếu gia này là đấu sư hay là ma pháp sư, cũng không biết có tu vi thực lực gì, tóm lại kỳ ngũ đại gia tộc tỷ thí này thật là náo nhiệt.
Ở bên ngoài, chuyện Hoàng Khắc Lương chính là chuyện sốt dẻo nhất, lục tinh đại đấu sư cộng thêm nhị phẩm luyện dược sư, đây không phải là điều mà người bình thường có thể đối phó. Mà Nhạc Thành chính là người ít người chú ý nhất, không mấy ai xem trọng hắn, tuy hắn có thể đánh chết một tứ tinh Đại Đấu sư nhưng vẫn chưa đủ để gây chú ý, lần này tỉ lệ đặt cược cho Nhạc Thành là cao nhất, đến một đề ba mươi.
Có một người thần bí ở bên ngoài đặt cược năm mươi kim tệ, một số người sau khi thấy cũng do dự mà mua một chút, dù sao mỗi lần tỷ thí đều có ngựa ô xuất hiện, mua một số cũng xem như là bảo hiểm.
Ở trong đại trạch của Nhạc gia, hai bóng hình xinh đẹp ngồi ở trên hồ nước, từ xa nhìn lại, hai người này giống như là hai tiên nữ trên trời, không ít người hầu nhìn ề phía đó thấy rằng hai nữ tử này thật sự xinh đẹp.
Hai người này chính là Tô Hân Nhi và Yến Hiểu Kỳ, Yến Hiểu Kỳ chính là cùng với phụ thân tới đây cảm tạ Nhạc Thành lần trước xuất thủ tương trợ, thuận tiện đến thăm Tô Hân Nhi. Hai nàng từ nhỏ đã chơi với nhau tình cảm cũng vô cùng tốt, từ sau khi Yến Hiểu Kỳ tới ma pháp học viện hai người vẫn chưa gặp qua.
Tô Hân Nhi mặc một cái quần dài màu lục, mái tóc đen nhánh buộc ở phía sau, đôi mắt to tròn, lông mi cong, cái miệng nhỏ nhắn đỏ hồng, trước ngực nàng là một đồi núi cao ngất, eo nhỏ nhắn như liễu, từ xa nhìn lại đúng là có hình ảnh của thiên tiên.
Yến Hiểu Kỳ hôm nay mặc một bộ cầm phục màu trắng một mái tóc óng ánh từ trên vai xõa xuống, trên mi mắt lộ ra vẻ ma mị, bộ ngực sữa cao ngất, khiến cho người ta phải mê mẩn.
- Hiểu Kỳ tỷ tỷ, tỷ ở ma pháp học viện học thế nào rồi
Tô Hân Nhi cất tiếng nói, mình từ nhỏ ở đại trạch của Nhạc gia, thật sự muốn xem một chút.
- Nơi đó rất tốt, ta quen biết rất nhiều người, muội thế nào rồi?
Yến Hiểu Kỳ nói, hôm nay nàng tới Nhạc gia nhưng không nhìn thấy Nhạc thành liền cảm thấy hơi thất vọng.

- Muội buồn chết, trước kia Nhạc Thành biểu ca còn chơi với muội gần đây huynh ấy thần thần bí bí, đã lâu không chơi với muội.
Tô Hân Nhi thở ra một hơi, gần đây nửa năm nàng rất ít khi nhìn thấy biểu ca Nhạc Thành, trong lòng liền cảm thấy có một cảm giác trống trải.
- Nghe nói hắn vì chuyện của Dịch Thiến từ hôn mà tự sát phải không?
Yến HIểu Kỳ cũng nghe chuyện người nhà nói Dịch Thiến từ hôn. Dịch Thiến cùng với Tô Hân Nhi khi còn bé nàng cũng biết chỉ là lúc đó mọi người đều là hài đồng chuyện gì cũng không hiểu.
- Đúng thế, biểu ca thật sự rất đáng thước, may mà huynh ấy không có chuyện gì.
Tô Hân Nhi nói.
- Hiểu Kỳ chúng ta đi.
Đoàn người từ phía xa xa từ từ đi tới, đúng là người của Yên gia, lần này Yến gia tới chính là để cảm tạ Nhạc Thành. Khi Yến Hiểu Kỳ nói chuyện với người của Yến gia xong, người của Yến gia lúc đầu không thể tin được, chỉ là bọn họ biết chắc rằng Yến Hiểu Kỳ không có nói dối, hơn nữa quan hệ của Yến gia và Nhạc gia cũng không tệ, cộng thêm chuyện này Yến gia cũng nên đến để tỏ vẻ biết ơn.
- Hân nhi, tỷ đi trước, nếu có rản thì cùng với Nhạc Thành tới chỗ ta chơi.
Yến Hiểu Kỳ cất tiếng nói, sau đó nàng lập tức theo người của Yến gia rời khỏi Nhạc gia.
Người của Yến gia đi rồi, Nhạc Tử Sơn trong lòng liền cảm thấy khó hiểu, đi đi lại lại ở trong căn phòng. Chuyện mà Yến gia vừa nói khiến cho y rất khó tin được, Yến gia nói Nhạc Thành đánh chết bốn đại đấu sư trong đó có một thất tinh đại đấu sư để cứu Yến Hiểu Kỳ khiến cho Nhạc Tử Sơn cảm thấy choáng váng. Nhạc Tử Sơn mới cho Nhạc Thành ăn Thông Kinh Đan không bao lâu, thực lực cho dù tiến bộ thế nào thì cũng không thể nhanh như vậy được, cộng thêm mọt năm gần đây Nhạc Thành thần thần bí bí, Nhạc Tử Sơn khẳng định rằng Nhạc Thành che giấu mình rất nhiều chuyện.
Nhạc Tử Sơn càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, cộng thêm gần đây Nhạc Thành hay đến binh phô để tìm Nhạc Tử Phong, xem ra nhị đệ của mình nhất định biến chuyện, Nhạc Tử Sơn liền nhanh chóng rời đại trạch của Nhạc gia tới binh phô.
Ở trong mật thất của Nhạc gai Nhạc Tử Phong nhìn thấy đại ca tới thì cảm thấy bất ngờ, bình thường đại ca đều không tới binh phô của Nhạc gia.
- Lão Nhị, lần này có phát hiện ra Thành Nhi kỳ quái không?
Nhạc Tử Sơn hỏi Nhạc Tử Phong.
- Đại ca, không có, gần đây đệ thấy Thành Nhi rất tốt.
Trên khuôn mặt Nhạc Tử Phong nở ra một nụ cười kỳ quái sau đó lập tức khôi phục lại vẻ bình thường, bởi vì chuyện đan dược của Nhạc Thành Nhạc Tử Phong đều biết rõ toàn bộ, mà chuyện Nhạc Tử Sơn mua Thông Kinh Đan cho mình Nhạc Thành cũng nói cho y biết, lúc đó y thiếu chút nữa cười tới vỡ bụng, đứa con này luyện đan lại bị cha mình mua lại với giá cao đưa cho, loại chuyện này chỉ sợ từ trước tới nay chưa từng có, sau này chỉ sợ cũng sẽ không xảy ra.
- Đối với nó, ta cảm thấy không đúng, vừa rồi Yến gia vừa mới tìm ta, nói rằng nó đánh chết bốn người, trong đó có một thất tinh đại đấu sư cùng với ba nhất tinh đại đấu sư để cứu Yến Hiểu Kỳ, thực lực của Thành Nhi mạnh như thế ao?
Nhạc Tử Sơn nghi ngờ nói, người khác nói có lẽ y không tin, nhưng Yến gia hẳn là sẽ không lừa gạt y.
- Thật không? Một kích giết chết thất tinh đại đấu sư?
Nhạc Tử Phong cũng hơi kinh ngạc, thầm nghĩ trong lòng, tiểu tử này có thực lực mạnh vậy sao? Trong lòng hắn cũng khẽ giật mình, tuy nhiên Nhạc Thành đến tận đan dược tứ phẩm cũng có thể luyện chế thì đánh chết một thất tinh đại đấu sư cũng không phải là chuyện không thể.
Nhạc Tử Phong quả thực đã đề cao Nhạc Thành. Một tứ phẩm Luyện Dược sư đúng là có thể đánh chết một thất tinh Đại Đấu sư, đó là chuyện bình thường, ngay cả nhất tinh nhị tinh Đấu Linh cũng có thể đánh chết. Tuy nhiên Nhạc Thành có thể luyện chế đan dược tứ phẩm là do rất nhiều nguyên nhân đặc thù bên trong, nếu đơn thuần nói về tu vi mà nói thì hiện tại Nhạc Thành nhiều nhất cũng chỉ có thể liều mạng chống lại một ngũ Tinh đại đấu sư mà thôi, đương nhiên đây là tình huống Nhạc Thành không có bất kỳ pháp khí nào.
- Lão Nhị, lần trước ngươi cầm lấy đan phương của Tứ Phẩm Thông Kinh Đan, ta tính sắp tới sẽ mang đi bán.
Nhạc Tử Sơn nói, lúc trước y mua đan phương Thông Kinh đan với giá cao chính là vì Nhạc Thành, hiện tại Nhạc Thành đã ăn Thông Kinh Đan, hơn nữa đan phương này tốn không ít kim tệ, mang đi bán khẳng định sẽ có giá không ít, thậm chí còn trên đan dược cùng phẩm.
- Cái này…
Nhạc Tử Phong nghe vậy thì nhức đầu, đan phương đã trao cho Nhạc Thành, chuyện này khiến cho Nhạc Tử Phong đau đầu.
- Làm sao vậy, ngươi không làm mất chứ? Đây chính là đan phương của đan dược tứ phẩm đó.
Nhìn thấy biểu lộ của Nhạc Tử Phong, Nhạc Tử Sơn liền hoảng sợ, đan dược tứ phẩm không phải tầm thường, lúc trước Nhạc Tử Phong muốn mượn đã khiến cho y cảm thấy lo lắng.
- Cái này…
Nhạc Tử Phong thấy biểu lộ của đại ca thì biết rằng nếu như mình nói đan phương bị mất thì đại ca nhất định sẽ không bỏ qua cho mình, đây cũng không phải là thứ tầm thường.
- Đại ca, tiểu đệ nói thật, đan phương này bị Thành Nhi cầm đi
Nhạc Tử Phong cuối cùng cũng không nhịn được, nếu như mình không giao ra đan phương thì mình thật xui xẻo.
- Ngươi có bị mất đan phương hay không? Thành nhi cầm đan phương làm gì hắn cũng không phải là Luyện Dược sư.
Nhạc Tử Sơn hoàn toàn không tin, thậm chí còn hơi tức giận, nghĩ thầm nhị đệ này bị mất đan phương lại còn muốn đổ lên trên người Thành Nhi.
- Đai ca, ai nói Thành Nhi không phải là Luyện Dược sư, hắn còn là một tứ phẩm luyện dược sư, chỉ là hắn không muốn đệ cho huynh biết mà thôi.
Nhạc Tử Phong tự hào nói, chuyện của con mình mà chính mình cũng không biết, còn để nhị thúc nói ra.
- Nhị đệ, đệ càng lúc càng quá trớn, đan phương bị mất thì coi như xong, có cần phải như vậy không?
Nhạc Tử Sơn quả thật đã hơi tức giận, quát Nhạc Tử Phong.
- Đại ca huynh…
Nhìn thấy dáng vẻ của Nhạc Tử Sơn, Nhạc Tử Phong chỉ dở khóc dở cửa, trên đời này nói thật không ai tin lại tin rằng mình nói dối.
- Huynh xem những thứ này đi, còn có những kim tệ này đều là lợi nhận do Thành nhi luyện chế đan dược tam phẩm.
Nhạc Tử Phong thật sự không có biện pháp nào lấy ra hai cái túi không gian trữ vật, trong đó còn hai mươi viên đan dược tam phẩm chưa bán và hai nghìn kim tệ, toàn bộ đổ xuống trước mặt Nhạc Tử Sơn.
- Cái này, làm sao đệ có được?
Nhạc Tử Sơn nhìn những đan dược tam phẩm cùng với kim tệ trên bàn thì kinh hãi. Tam phẩm đan dược? Nhạc gia chỉ mời được luyện dược sư nhị phẩm, tuyệt đối không thể luyện chế ra đan dược tam phẩm.
- Đệ nói rồi, những thứ này vì Thành nhi luyện chế, bởi vì hắn sợ mang tới phiền toái cho Nhạc gia cho nên nói với đệ là đừng nói cho người khác biết.
Nhạc Tử Phong bất đắc dĩ nói.
- Chuyện đệ nói là thật, không gạt ta chứ?
Nhạc Tử Sơn nhìn thần sắc của Nhạc Tử Phong, sự thật đã bày ra trước mắt cho nên y đã hơi tin.
- Đệ tuyệt đối không có gạt huynh, còn nữa lần trước Thông Kinh Đan huynh mua được ở kỳ đấu giá Nguyên Bảo tông chính là do chính Thành Nhi luyện chế ra, ai ngờ huynh lại bỏ nhiều tiền ra như vậy để mua cho nó.
Nhạc Tử Phong bất đắc dĩ thở dài, tự nhiên hai người cho không Nguyên Bảo tông một số tiền thuê.

- Đệ nói đan dược tứ phẩm Thông Kinh đan là do Thành Nhi luyện chế?
Nhạc Tử Sơn trợn mắt há hốc mồm nhìn Nhạc Tử Phong, điều này làm sao cso thể được, Thành nhi chính là Luyện Dược sư tứ phẩm sao? Hay là mình nghe lầm?
- Không tin thì huynh đi hỏi Hân nhi đi, huynh mua thông Kinh đan cho Thành nhi, Thành Nhi nó không dùng mà đưa cho Hân Nhi. Huynh còn tưởng Thành Nhi vì phục Thông Kinh Đan mà đánh chết tứ tinh đại đấu sư kia, đúng rồi đan phương Thông Kinh Đan ở chỗ Thành Nhi, đệ không có lừa huynh
Nhạc Tử Phong nói.
- Chuyện này…
Nhạc Tử Sơn thở ra một hơi, y lại nhìn một đống đan dược tam phẩm và kim tệ phía trước, cộng thêm việc gần đây Nhạc Thành thần bí cao thâm khiến cho y không thể không tin. Tuy nhiên tạm thời y cũng không thể tiếp nhận, ai nói đứa con mình là phế vật, một đứa mới mười tám tuổi đã là Luyện Dược sư tứ phẩm mà có thể là phế vật sao?
- Nhị đệ, tại sao đệ không sớm nói cho ta biết.
Nhạc Tử Sơn vô lực nói, mọi chuyện đối với y tất cả đều quá kinh hãi.
- Đại ca, Thành Nhi vì sợ mang tới phiền toái cho Nhạc gia cho nên không cho huynh biết, chỉ là hiện tại huynh cũng đã biết rồi, huynh tính thế nào?
Nhạc Tử Phong cất tiếng nói, sau khi biết Nhạc Thành đã trở thành một Luyện Dược sư tứ phẩm, y tin rằng Nhạc Tử Sơn nhất định sẽ có sắp xếp.
- Nhị đệ, đệ cảm thấy thế nào?
Nhạc Tử Sơn đột nhiên ngưng trọng nhìn Nhạc Tử Phong nói, trong mắt hiện ra một khí tức nóng bỏng.
- Đại ca, Thành Nhi năm nay vẫn chưa tới mười tám tuổi, mười tám tuổi đã trở thành một luyện dược sư tứ phẩm có thể nói là Thiên tài trong thiên tài.
Sắc mặt của Nhạc Tử Phong trở nên ngưng trọng nói.
- Nói như vây, đệ cũng đồng ý sao? Chuyện này phải do cả hai đồng ý mới được.
Nhạc Tử Sơn chăm chú nói.
- Kỳ thực trong đáy lòng đệ đã đồng ý, trách nhiệm trọng chấn Nhạc gia phải đặt lên trên người của nó.
Nhạc Tử Phong thở dài.
- Tốt lắm, cứ quyết định như vậy đi, một nghìn năm Nhạc gia cuối cùng cũng đã xuất hiện một thiên tài.
Khóe mắt của Nhạc Tử Sơn không kìm được mà xuất hiện một lệ quang, Nhạc gia cuối cùng cũng đã tìm thấy một ánh rạng đông, không còn suy tàn nữa, sau này mình có chết cũng có mặt mũi đối mặt với tổ tiên.
Trong hốc mắt của Nhạc Tử Phong xuất hiện một lệ quang, Nhạc gia cuối cùng cũng đã có hi vọng, nhớ ngày nào đó Nhạc gia mạnh mẽ thé nào, cả Huyền Thiên đại lục cũng chỉ có thân ảnh của Nhạc gia.
Nhạc Thành bế quan trong sơn động, lúc này thanh mang nồng động thoát ra, Nhạc Thành tiến vào cảnh giới vong ngã, dựa theo tâm pháp của Hỗn Nguyên chân kinh khiến cho kỳ kinh bát mạch của hắn không ngừng trôi chảy, từng sợi chân khí tinh thuần chảy về phía đan điền.
Một lát sau thanh mang nồng đậm đều bị Nhạc Thành hút vào trong cơ thể, hóa thành một chân khí tinh thuần theo kỳ kinh bát mạch hướng vào trong đan điền, cuối cùng chân khí trong đan điền cũng rơi vào trạng thái bão hòa, chân khí trong kỳ kinh bát mạch cũng bị đình chỉ không còn dấu vết, tiếp tục hướng vào bên trong.
Nhạc Thành tiếp tục vận khởi, dưới tác dụng của chân khí, đan điền của Nhạc Thành bắt đầu bành trướng, thoạt nhìn rất quỷ dị, chỉ khi tiến vào cảnh giới vong ngã Nhạc Thành mới thấy đan điền của mình có biến hóa. Nếu là tu chân sĩ khác mà nói nhất định sẽ rất hâm mộ, bởi vì đan điền biến hóa cho thấy Nhạc Thành sắp đột phá một lần nữa.
Chân khí ở trong sơn động toàn bộ đã bị Nhạc Thành hút vào bên trong, trong thân thể của hắn bắt đầu xuất hiện quang mang thanh sắc, bỗng nhiên đan điền của Nhạc Thành liền biến thành màu vàng kim sắc, đan điền cũng bành trướng đến cực hạn.
Theo đan điền của Nhạc Thành một luồng chân khí nhanh chóng lan khắp kỳ kinh bát mạch, khiến cho đan điền một lần nữa khôi phục lại, vừa mới phá căn bản không có tạo cho đan điền bất kỳ thương tổn gì ngược lại lại có chỗ tốt.
Nhạc Thành thở ra một hơi thật dài sau đó từ từ mở hai mắt ra, trong mắt có xuất hiện những sợi tinh quang ngưng tụ thật lâu không tiêu tán.
- Cuối cùng cũng đã đột phá tới Khai Quang trung kỳ.
Cảm nhận được chân khí toàn thân trong cơ thể tràn đầy, Nhạc Thành cũng biết mình đã đột phá tới tu vi Khai Quang trung kỳ, hiện tại nếu như đối mặt với một lục tinh đại đấu sư thì hắn cũng đã có chút thực lực để chống lại. Nhược điểm của Tu chân giả chín là thể lực phòng ngự quá kém chỉ có thể đánh từ xa, nếu như công kích gần thì đối với Tu chân giả là vô cùng bất lợi.
- Nếu thân thể của mình có thể cùng đấu sư chống lại thì tốt rồi.
Nhạc Thành thì thào nói, nếu như thân thể của mình phòng ngự không bằng đấu sư thì cần phải phối hợp với pháp khí và trận pháp.
Cuộc tỷ thí của ngũ đại gia tộc sắp bắt đầu, Nhạc Thành cảm thấy hơi chờ mong, mình đến cái thế giới này đây là lần đầu tiên công khai ra tay, không biết thực lực của những đối thủ kia thế nào, dù sao thì lần này mình cũng không cầu thắng, chỉ cần tôi luyện là tốt rồi, biết một chút về đấu khí và ma pháp.
Sau khi chuẩn bị một phen, Nhạc Thành bắt đầu đi ra khỏi gian phòng, trên đường đi hắn hỏi người hầu xem hôm nay là ngày mấy thì biết rằng mình đã bế quan hai tuần, thời gian tỷ thí của ngũ đại gia tộc sắp bắt đầu.
- Biểu ca huynh rốt cuộc cũng đã xuất quan.
Tô Hân Nhi đi tới gian phòng của Nhạc Thành, phòng của Nhạc Thành chưa bao giờ nàng gõ cửa.
- Ừ.
Nhạc Thành cất tiếng nói, ánh mắt của hắn dò xét Tô Hân Nhi, quả nhiên không ngoài sở liệu, bộ ngực phía trước của tiểu ny tử này hình như càng ngày càng lớn thêm một chút, càng ngày càng có hương vị nữ nhân.
Tô Hân Nhi mặc một bộ cẩm phục màu hồng, toàn thân có đường cong lồi lõm, bao tròn thân thể, trước ngực là ngọc phong bao chặt lấy toàn thân, kiều đồn rắn chắc mềm mại.
- Huynh nhìn gì vậy, y phục của muội dính gì sao?
Nhìn thấy ánh mắt của Nhạc Thành quét tới quét lui, Tô Hân Nhi không kìm được mà nhìn lại về phía mình.
- Không có gì.
Nhạc Thành phục hồi tinh thần lại, cơ hồ bị cô gái này mê hoặc. Tô Hân Nhi so với Vân Phỉ Phỉ của Nguyên Bảo tông đúng là không kém, chỉ là hương vị của hai người không hoàn toàn giống nhau, mỗi người một vẻ.
- Đúng rồi, di phu nói rằng huynh sau khi xuất quan muốn muội thông tri với người ngay lập tức, dường như có chuyện quan trọng đó.
Tô Hân Nhi nói.
- Ừ ta sẽ đi.
Nhạc thành nói, phụ thân tìm mình chắc là vì chuyện tỉ thí của ngũ đại gia tộc.
- Đúng rồi biểu ca, nghe nói huynh chín là người cứu Hiểu Kỳ tỷ tỷ phải không? Còn đưa tỷ ấy về nhà?
Đôi mắt của Tô Hân Nhi sáng ngời nhìn về phía Nhạc Thành.
- Làm sao muội biết?
Nhạc Thành hỏi, tiểu ny tử này tại sao chuyện gì cũng biết.