Pages

27 January 2012

Tu Chân Giả Tại Dị Thế Chương 6-10

Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 6: Luyện đan.
nhóm dịch: black
Nguồn: Sưu Tầm By 4vn

- Phong thúc, thứ này hữu dụng với con, thúc cho con một cái được không?
Nhạc Thành nghe Nhạc Tử Phong nói Nhạc gia có tinh khí thì cảm thấy cao hứng.
- Lần này ta cho ngươi một viên, chỉ là ngươi đừng nói cho phụ thân của ngươi, bằng không ta sẽ thê thảm đó.
Nhạc Tử Phong liếc nhìn Nhạc Thành, sau đó ngay lập tức đưa cho hắn một viên linh dược màu xanh đỏ. Đối với Nhạc Thành, Nhạc Tử Phong rất yêu mến, những tài liệu trân quý đều là do hắn phụ trách cho nên nếu không nói thì Nhạc Tử Sơn sẽ trách hắn.
- Đa tạ Phong thúc, có cơ hội con sẽ báo đáp người.
Nhạc Thành cao hứng tiếp nhận Tinh Khí Chi trong tay, kỳ thật Tinh Khí Chi này chỉ cần một phần ba thôi cũng đủ để luyện chế một viên Trúc Cơ đan. Nhưng Nhạc Thành sợ rằng lần luyện chế đầu tiên sẽ thất bại cho nên dược liệu Nhạc Thành cũng lấy gấp ba lần.
- Báo đáp ta! Tên tiểu tử ngươi muốn báo đáp ta thì hãy học việc buôn bán, như vậy là khiến ta vui mừng rồi!
Nhạc Tử Phong một lần nữa trừng mắt nhìn Nhạc Thành. Nhạc Thành trước mắt rất phấn chấn, xem ra hắn đã quên mất chuyện từ hôn, xem ra sau kỳ tích chết đi sống lại, cháu của hắn đã thay đổi, đây cũng là nguyên nhân khiến cho Nhạc Tử Phong cam tâm cho Nhạc Thành Tinh Khí Chi.
Chất nhi của hắn này từ nhỏ bởi vì nguyên nhân thân thể không được ổn định mà không thể tu luyện đấu khí và ma pháp, cũng không thể trở thành luyện dược sư, cho nên luôn uể oải không được phấn chấn. Cái này cũng khó trách, tại một nơi đấu khí và ma pháp tung hoành thế này mà không tu luyện được thì quả thật là một đả kích quá lớn.
- Yên tâm đi Phong thúc, con nói được thì làm được, đúng rồi Phong thúc ở đây có đỉnh lô luyện chế đan dược hay không?
Nhạc Thành mỉm cười nói, mấy ngày nay hắn cũng ra bên ngoài tìm một số tài liệu tu luyện biết về đấu khí và ma pháp, hắn đã sớm nhìn ra Nhạc Tử Phong hiện tại đã đạt tới cảnh giới cũng khá cao trong đấu khí, nếu như dược liệu của mình luyện chế thành công thì Trúc Cơ đan này cũng có tác dụng lớn với Nhạc Tử Phong.
- Tên tiểu tử nhà ngươi muốn luyện đan dược sao?
Nghe thấy Nhạc Thành còn muốn lò luyện đan, Nhạc Tử Phong càng thêm nghi ngờ.
Chuyện này Phong thúc đừng hỏi, con từ từ sẽ nói cho người biết.
Nhạc Thành trả lời, lò luyện đan chính là điều kiện chủ yếu của luyện đan dược, mình hiện tại không có gì cả dĩ nhiên là phải hỏi Nhạc Tử Phong.
- Dùng xong rồi thì nhất định trả cho ta, bằng không phụ thân ngươi nhất định sẽ không tha cho ta.
Nhạc Tử Phong trừng mắt nhìn Nhạc Thành sau đó lấy từ không gian trữ vật ra một cái tiểu đình nhỏ hình tam giác màu đồng cổ đưa cho Nhạc THành.
Nhìn thấy tiểu đình, Nhạc Thành liền nhíu mày, hắn cũng không ngờ Nhạc Tử Phong lại lấy ra đỉnh luyện đan tốt như vậy, nhưng đỉnh này xem ra cũng quá kém phỏng chừng luyện chế đan dược cao cấp sẽ bị vỡ.
- Đa tạ Phong thúc, con đi trước.
May mà Trúc Cơ đan không phải là đan dược cao cấp gì, Nhạc Thành tiếp nhận cổ đình màu đồng cổ trong tay của Nhạc Tử Phong rồi rời vào trong mật thất, sau đó hắn cầm vài viên đan dược kia rồi mới cùng Tô Hân Nhi ra khỏi điếm.
- Tiểu tử ngươi ngàn vạn lần đừng nói cho phụ thân của ngươi đó.
Nhìn theo bóng lưng biến mất của Nhạc Thành, Nhạc Tử Phong cuối cùng cũng thấy được chất nhi của hắn đã thay đổi, nhất thời hắn không nói nên lời.
Sau khi trở về đại trạch của Nhạc gia, Nhạc Thành vội vàng ăn một số món ăn do Phùng Tẩu nấu cho mình. Hắn không muốn ai quấy rầy mình.
Luyện đan sợ nhất là có người quấy rầy, đặc biệt hiện tại Nhạc Thành chỉ có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ, cần phải chú ý, nhẹ thì luyện đan thất bại, nặng thì tẩu hỏa nhập ma cho nên không thể qua loa. Sau khi chuẩn bị xong tất cả, Nhạc Thành mới khoanh chân ngồi ở trên giường.
Hắn móc những tài liệu luyện chế Trúc Cơ đan bày ra ở trước người, ngay lập tức Nhạc Thành chuẩn bị sẵn sàng, chuẩn bị bắt đầu luyện đan.
Nhạc Thành ngưng trọng lại, nếu không phải ở cảnh giới siêu cường, hắn cũng không dám chỉ bằng tu vi hiện tại đã luyện chế đan dược. Mặc dù nói Trúc Cơ đan không phải là đan dược cao cấp gì nhưng không phải là chỉ có thể ở tu vi Trúc Cơ sơ kỳ có thể luyện chế. Việc luyện chế đan dược cũng không phải là một chuyện đùa giỡn.
Sau khi chần chừ một lát, Nhạc Thành vận khởi Hỗn Nguyên chân kinh, trong tay nhanh chóng tạo ra một thủ ấn quỷ dị, ngưng tụ chân khí ở trong người, từ từ rót chân khí vào hai tay, hai sợ thanh mang laapjt ức mang theo hai luồng hỏa diễm xuất vào trong lò đan màu đồng cổ. Sau một lát màu đồng cổ lại từ từ chuyển thành mảu đỏ, nhiệt độ của lò đan cũng trở nên nóng bỏng.
Đây là vô thượng chân hỏa của Hỗn Nguyên chân kinh, chỉ là hiện tại tu vi của Nhạc Thành quá kém, lúc trước Lục Phong sử dụng Vô Thượng Chân hỏa, trong phương viên mười dặm cũng có thể bị thiêu đốt thành một mảng tro tàn. Vô Thượng Chân Hỏa do chân khí ngưng tụ mà thành, chân khí càng mạnh thì uy lực ngày càng lớn. Với tu vi hiện tại của Nhạc Thành cũng chỉ có thể làm được như vậy mà thôi, nếu không phải có cảnh giới siêu cường chèo chốn thì tu vi hiện tại của hắn cũng không thể trở thành Vô Thượng Chân Hỏa.
Lò luyện đan ngày càng nóng, mà gian phòng cũng tràn ngập những hơi thở nóng bỏng. Nhạc Thành lấy lại bình tĩnh, sau đó bắt đầu đem dược liệu bỏ vào lò luyện đan, sau khi dược liệu nhập vào lò luyện đan, sắc mặt của Nhạc Thành cũng trở nên tái nhợt, vài giọt mồ hôi từ thái dương rơi ra.
Dược liệu ở trong lò luyện đan dần trở nên héo rõ, ngya lập tức lửa bắt đầu thiêu cháy, những thứ ở trong lò luyện đan cũng bùng lên, lúc này sắc mặt của Nhạc Thành cũng trở nên hơi tái nhợt, luyện chế dược liệu cũng phải tiêu hao không ít chân khí.
Hai canh giờ sau, một luồng chất lỏng bằng ngón tay cái ở trong lò luyện đan xuất hiện, dược liệu đã bị thiêu thành một mảng tro tàn, chất lỏng này chính là tinh hoa của nó. Thấy như vậy, Nhạc Thành lại cầm lên dược thảo thứ hai tiếp tục ném vào lò luyện đan.
Như thế nhiều lần một ngày một đêm sau, ngoại trừ một khora tinh khí không bị luyện hóa tất cả đều bị Nhạc Thành luyện hóa thành công. Hơn mười viên đan dược màu sắc lớn nhỏ khác nhau chảy ra từ trong lò luyện, màu sắc rất đẹp.
Nhạc Thành lập tức lấy ra một viên đan dược đút vào trong miệng. Những viên đan dược này tuy Nhạc Thành không biết tên gọi là gì nhưng hắn vẫn nhận ra thành phần bên trong, xem dáng vẻ hình như là đan dược bổ sung chân khí, cho nên Nhạc Thành mới thuận tay cầm vài viên.

Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 7: Đan thành.
nhóm dịch: black
Nguồn: Sưu Tầm By 4vn

Sau khi nuốt một viên, Nhạc Thành lại lấy viên thứ hai đút vào trong miệng, ba viên đan dược rõ ràng là bổ sung chân khí rất nhiều. Lúc này nếu như Nhạc Tử Phong nhìn thấy Nhạc Thành dùng chân khí như vậy nhất định sẽ yêu thương không dứt.
Cầm Tinh Khí Chi trong tay, Nhạc Thành chỉ thấy Tinh Khí Chi toàn thân hiện ra một luồng xanh hồng luân chuyển, một linh khí từ bên trong ngập tràn toát ra. Nhạc Thành cầm lấy Tinh Khí Chi quăng vào lò luyện đan lập tức thủ ấn biến đổi, hai luồng hỏa diễm một lần nữa rót vào đó.
Tinh Khí Chi là nội đan quan trọng nhất trong luyện chế Trúc Cơ đan, cũng là đan dược khó luyện hóa nhất. Nhạc Thành không dám khinh thường, hắn cố gắng duy trì chân hỏa không mạnh không nhẹ đốt cháy Tinh Khí chi. Trước sự luyện chế của Vô Thượng Chân Hỏa, Tinh Khí Chi cũng bắt đầu chuyển sang một màu đỏ sậm.
Sau nửa ngày trời, Tinh Khí Chi được sự đốt cháy của chân hỏa đã trở nên héo rũ, một chất lỏng màu xanh hồng từ bên trong chảy ra, nhìn thấy sự biến hóa của Tinh Khí Chi, trên khuôn mặt Nhạc Thành hiện ra một nụ cười, hắn cũng không dám khinh thường vì đây chính là thời khắc mấu chốt.
Lại nửa ngày sau, sắc mặt của Nhạc Thành đã trở nên tái nhợt, cuối cùng mấy giọt chất lỏng màu xanh cũng theo Tinh Khí Chi mà nhỏ ra, hiện tại chất lỏng Tinh Khí Chi ở trong lò luyện còn khoảng chừng ba ngón cái.
- Bước đầu tiên cuối cùng cũng thành công.
Nhạc Thành thì thào nói, sau đó hắn lập tức lấy toàn bộ đan dược đưa trên tay, nhìn qua thì có tới năm sáu loại. Nhạc Thành chần chừ một chút rồi đưa toàn bộ vào trong miệng.
Sau khi đưa đan dược vào trong miệng, khuôn mặt tái nhợt của Nhạc Thành đã có một chút máu, tuy một viên đan dược có tác dụng không lớn nhưng số lượng nhiều thì cũng khôi phục được một chút chân khí.
Nhạc Thành nghỉ ngơi một chút, dựa vào tu vi Trúc Cơ sơ kỳ mà luyện chế đan dược có thể nói đây đã là chuyện cố gắng hết sức của hắn, ngay lập tức bàn tay của Nhạc Thành di chuyển, Vô Thượng Chân Hỏa một lần nữa được rót vào lo đan, đây là bước cuối cùng để luyện chế Trúc Cơ đan, phải đem toàn bộ chất lỏng ngưng tụ thành đan dược, như vậy mới đại công cáo thành.
Bước cuối cùng này chính là bước dễ thất bại nhất, Nhạc Thành cố gắng khống chế Vô Thượng Chân Hỏa ở trong tay, từ từ bao lấy các chất lỏng, đem chúng dung hợp lại với nhau. Hỏa diễm bao trùm những chất lỏng này rất khó, không chỉ vậy còn phải dung hợp chúng với nhau.
Tình huống này đã ở trong dự liệu của Nhạc Thành, lúc này tâm tình của hắn ngày càng bấn loạn, cần phải bình tĩnh nếu không sẽ hỏng hết. Nhạc Thành cố gắng kìm chế, Vô Thượng Chân Hỏa bao vây lấy những chất lỏng kia, cũng may những chất lỏng kia chỉ có thể chảy đi chảy lại ở trong lò đan.
Vài canh giờ sau, Nhạc Thành cuối cùng cũng thành công mà dùng Vô Thượng Chân Hỏa bao vây toàn bộ chất lỏng, đây tất cả đều là dùng cảnh giới siêu cường để chèo chống, không thì hắn đã sớm thất bại.
Nhạc Thành dùng Vô Thượng chân hỏa khống chế các chất lỏng, một mùi thuốc nồng đậm từ trong lò đan tràn ra, vấn đề kế tiếp chỉ là thời gian. Lúc này khuôn mặt của Nhạc Thành cũng một lần nữa trở nên tái nhợt, chân khí tiêu hao suốt ba ngày, chỉ bằng tu vi Trúc Cơ sơ kỳ của hắn mà kiên trì đến hiện tại quả là không dễ.
Nửa ngày sau, một linh khí nồng đậm từ trong người của Nhạc Thành trào ra, không ít người hầu ở ngoài sân đều cảm nhận được khí tức nồng đậm, bọn họ cũng đều là người thường cho nên họ không biết chuyện gì đã xảy ra.
- Cuối cùng cũng thành công!
Nhìn thấy ba viên đan dược to bằng ngón cái trong tay, linh khí nồng đậm toát ra, Nhạc Thành nhịn không được lộ ra một vẻ hưng phấn.
Một lát sau Nhạc Thành rút một cái bình ngọc đã sớm chuẩn bị từ trước cho Trúc Cơ đan vào rồi ngay lập tức nhét nó vào trong miệng, vận công điều tức. Chân khí trong cơ thể của hắn hầu như đã tiêu hao không còn gì, Nhạc Thành cũng không dám khinh thường, nếu không thì tu vi từ nay về sau của hắn sẽ bị ảnh hưởng.
Nhạc Thành cảm nhận được Trúc cơ đan tiến vào trong bụng, một dược lực cường đại nhanh chóng tràn ra. Nhạc Thành vội dùng Hỗn Nguyên chân kinh tâm pháp khống chế nó, dung hợp chân khí để chảy về phía đan điền.
Cũng không biết bao lâu, Nhạc Thành thở ra một luồng khí, từ từ mở hai mắt ra, hai sợi tinh quang ở trong mắt hiện ra, khí tức trên khuôn mặt của hắn cũng có biến hóa, toàn thân đã tới một cảnh giới ổn định. Trải qua sự hấp thu Trúc Cơ đan, tu vi của Nhạc Thành đã đạt tới Trúc Cơ sơ kỳ đỉnh phong, xem ra không bao lâu nữa là có thể tiến vào Trúc Cơ trung kỳ.
- Biểu ca, huynh đang làm gì vậy?
Ở ngoài cửa truyền tới thanh âm của Tô Hân Nhi, đã năm ngày trôi qua rồi, biểu ca của nàng vẫn chưa đi ra ngoài cho nên nàng rất lo lắng.
- Hân nhi đến đây.
Nhạc Thành thu thập một chút rồi đứng dậy, mình ở trong phòng liên tục ba ngày chắc nàng rất lo lắng.
- Huynh chốt cửa lại làm sao muội vào được.
Ở ngoài cửa Tô Hân Nhi dịu dàng nói, nếu bên trong không chốt cửa, nàng đã sớm tiến vào.
Nhạc Thành lúc này mới nhớ ra là mình chốt cửa phòng, hắn vội vàng mở cửa ra, trước mặt hắn là khuôn mặt giận dỗi của Tô Hân Nhi.
- Biểu ca, huynh ở bên trong suốt năm ngày làm gì vậy, muội còn tưởng có chuyện gì xảy ra.
Vừa nhìn thấy Nhạc Thành, Tô Hân Nhi đã lo lắng hỏi, vẻ giận dữ nguyên bản cũng đã biến mất không thấy, chỉ còn sự quan tâm.
- Huynh không sao.
Nhạc Thành mỉm cười, hôm nay tiểu ny tử này mặc một bộ trang phục màu xanh trắng, trẻ trung mang dáng dấp của nữ nhân, đặc biệt kiều đồn ngạo nghễ cùng với đôi chân thon dài khiến cho Nhạc Thành không kìm được mà nhìn nhiều hơn.
- Đi, cùng luyện công với muội đi.
Tô Hân Nhi kéo tay của Nhạc Thành đi về phía bên trái, nơi đó chính là diễn võ trường của Nhạc gia, bình thường các tộc nhân tu luyện đấu khí của Nhạc gia đều vào đó để luận bàn. Tô Hân Nhi từ nhỏ đối với đấu khí đã có thiên phú, Nhạc Tử Sơn đã sớm dạy nàng kỹ xảo đấu khí của Nhạc gia. Đừng nhìn Tô Hân Nhi còn trẻ tuổi, mới mười sáu tuổi, hiện tại nàng đã có tu vi là đại đấu sư, trong đám người đời thứ hai của Nhạc gia, không ai là đối thủ của nàng.

 

Ngọc thủ của Tô Hân Nhi bị Nhạc Thành lôi kéo, cộng thêm việc lâu lâu Nhạc Thành còn vô ý chạm vào ddija phương mềm mại trước ngực của nàng, ngửi thấy mùi hương thơm ngát từ người của Tô Hân Nhi khiến cho trong lòng Nhạc Thành cảm thấy dậy sóng.
Đi vào diễn võ trường của Nhạc gia, Nhạc Thành đánh giá cẩn thận một phen. Nơi này có một thạch bình rất lớn, chung quanh thạch bình có đầy đủ các loại binh khí, đại bộ phận Nhạc Thành đều đã gặp qua, chỉ có một số thứ kỳ lạ là hắn để ý.
- Biểu ca, huynh ở chỗ này chờ muội, đừng chạy lung tung, chờ sau khi muội luyện tập kỹ xảo xong thì huynh hãy đi ăn với muội.
Tô Hân Nhi cười cười với Nhạc Thành, trước kia Nhạc Thành cũng thường xuyên tới đây luyện công.
- Được, không sao.
Nhạc Thành đáp ứng nói, hắn cũng muốn biết một chút về đấu khí, từ nay về sau gặp gỡ còn ứng phó.
Khi thấy Nhạc Thành đáp ứng mình rồi, Tô Hân Nhi liền cao hứng chạy tới diễn võ trường, trong tay nàng lúc này là một thanh trường kiếm màu xanh, cổ tay nàng khẽ chuyển động, thanh trường kiếm kéo thành một đường vòng cung, một luồng đấu khí hiện lên trên không trung, trong bóng kiếm hiện ra một chút quỷ dị.
Theo bóng hình xinh đẹp di động của Tô Hân Nhi, đấu khí xuyên qua kiếm quang bay ở trên không trung phấp phới, thoạt nhìn uy lực rất bất phàm, khó trách trong những người đời thứ hai không có mấy ai là đối thủ của Tô Hân Nhi. Tô Hân Nhi này quả nhiên là một người thiên phú, tu luyện công pháp này quan trọng nhất chính là thiên phú, nếu như thiên phú tốt, người khác tu luyện ba năm thì ngươi chỉ phải tố nửa năm, chênh lệch đến mấy năm như vậy thì dĩ nhiên là rất lớn.
Nhìn theo bóng hình của Tô Hân Nhi Nhạc Thành cũng không kìm được mà khẽ giật mình, đấu hí có thể ở trên Huyền Thiên Đại Lục mà tung hoành quả nhiên là có sự bất phàm của nó, xem ra kỹ xảo và đấu khí của Tô Hân Nhi so với công pháp tu chân còn lợi hại hơn một chút.
- Vạn Kiếm quy nhất.
Tô Hân Nhi khẽ kêu lên, trên người đấu khí đã sớm tràn ngập toàn thân, toàn thân nàng bao phủ một luồng đấu khí màu xanh. Cổ tay của Tô Hân Nhi mau chóng quay ngược trở lại, trường kiếm thanh sắc tạo ra một đóa hoa sen thật lớn trên không trung, kiếm ảnh thật lớn đột nhiên hiện ra, một thanh mang chói mắt vang lên đì đùng. Một chiêu này vừa dùng để tấn công địch vừa để phòng thủ.
- Biểu ca, Vạn Kiếm quy nhất của muội thế nào? Có lợi hại không?
Tô Hân Nhi cao hứng thu công chạy về phía Nhạc Thành, lập tức sắc mặt của nàng biến đổi, trước kia mỗi lần nàng thể hiện công pháp của mình biểu ca tâm tình đều không tốt, cũng bởi vì Nhạc Thành không thể tu luyện đấu khí cùng ma pháp.
- Ừ, được lắm
Nhạc Thành liền trả lời, xem ra hắn cũng phải tu luyện một chút kỹ xảo công kích, nếu không chạm mặt đối phương thì cũng không hiểu.
Nhìn thấy Nhạc Thành cũng không mất hứng, Tô Hân Nhi thở ra một hơi, trong lòng cảm giác thay đổi hơn rất nhiều.
- Hân Nhi, chỗ này ta có một viên đan dược, muội ăn vào sẽ có tác dụng rất lớn.
Nhạc Thành lấy từ trong bình ngọc ra một viên Trúc Cơ đan đưa cho Tô Hân Nhi, viên đan dược này sẽ có tác dụng rất lớn với nàng.
- Biểu ca, đây là đan dược gì vậy? Huynh lấy ở đâu đó?
Nhìn viên đan dược ở trong tay của Nhạc Thành, Tô Hân Nhi tuy không biết nó là gì nhưng cũng hiểu đó là đan dược không tầm thường, không kìm được mà nghi ngờ hỏi. Biểu ca không tu luyện đấu khí, sao trên người lại có đan dược.
- Cái này muội không cần hỏi, muội cứ nuốt đi, còn nữa không được nói cho người khác biết.
Nhạc Thành nói với Tô hân Nhi, những chuyện này đúng là không thể cho người khác biết.
- Vâng.
Tô Hân Nhi cầm lấy viên Trúc Cơ đan trong tay của Diệp Bạch mà cất vào, nàng cũng không nói gì nữa, hai người lập tức rời khỏi diễn võ trường.
Ở trong đại sảnh, Phùng Tẩu lúc này đã sớm chuẩn bị bữa ăn, hai ngày nay Nhạc Tử Sơn cũng không xuất hiện, nghe nói ông ra ngoài làm chuyện gì đó. Hai người ăn một chút rồi đi về phía binh phô của Nhạc gia.
Ở trên đường phố, mọi người nào nhiệt hối hả không thôi, Tô Hân Nhi cũng vui sướng bay nhảy ở trong đám người. Sau khi đi vào binh phô của Nhạc gia, Nhạc Thành lập tức tìm Nhạc Tử Phong, lần trước đáp ứng chuyện với Nhạc Tử Phong, Nhạc Thành vẫn chưa quên.
- Thành Nhi, lần này con tới đây làm gì vậy? Lần này ta cũng không có Tinh Khí Chi cho con đâu, đúng rồi, lò luyện đan của ta con có cầm tới không?
Nhạc Tử Phong hỏi Nhạc Thành, lò đan tuy không phải là bảo bối gì nhưng cũng là một thứ xa xỉ.
- Phong thúc, lò đan con còn phải dùng trong một thời gian ngắn nữa, chỉ là con có cái này cho người, ăn vào sẽ rất tốt.
Nhạc Thành liền trả lời, lò đan hiện tại không thể trả lại cho Phong thúc, bằng không thì từ nay về sau sẽ không cách gì luyện dan được, chờ đến khi mình kiếm được một lò đan tốt hơn rồi trả cho Phong thúc cũng không muộn. Nói xong Nhạc Thành liền đưa viên Trúc Cơ đan cuối cùng cho Nhạc Tử Phong.
- Đan dược tam phẩm.
Nhìn thấy đan dược ở trong tay Nhạc Thành, Nhạc Tử Phong kinh ngạc bắt đầu dánh giá, trong miệng thì thì thào: “Tuy phẩm giai vẫn chưa đạt tới tam phẩm đan dược cao giai nhưng tuyệt đối là đan dược tam phẩm.
- Thành Nhi, cái này là do con luyện chế sao?
Nhạc Tử Phong vô cùng hưng phấn và kinh ngạc nhìn Nhạc Thành, với việc mượn lò đan cùng với lấy đi dược liệu của mình, bây giờ lại có một viên đan dược tam phẩm, quả khiến cho người ta suy nghĩ.
- Cái này…
Nhìn thấy vẻ mặt của Nhạc Tử Phong, Nhạc Thành cũng không biết phải nói thế nào cho tốt, đan dược Trúc Cơ đan mà hắn luyện chế không ngờ lại là đan dược tam phẩm, điều này hắn cũng bất ngờ.
- Tiểu tử ngươi nói mau, cái này có phải là do ngươi luyện chế không?
Không thấy Nhạc Thành trả lời, Nhạc Tử Phong liền trở nên khẩn cấp.
- Phong thúc, đây là do con luyện chế.
Dù sao Nhạc Thành cũng không có ý định lừa dối Nhạc Tử Phong cho nên khẽ gật đầu trả lời.
- Ngươi lặp lại lần nữa, thật là do tiểu tử ngươi luyện chế? Không gạt ta chứ?
Thần sắc của Nhạc Tử Phong liền trở nên khần trưởng, một lần nữa hỏi Nhạc Thành, chỉ sợ mình nghe lầm.
- Phong thúc, đây là do con luyện chế.
Nhạc Thành một lần nữa lại khẳng định, chờ đến khi hắn đạt tới Trúc Cơ trung kỳ xong, muốn tu luyện Trúc Cơ đan tin rằng sẽ dễ hơn nhiều.
- Ha ha, phát tài rồi, lão thiên quả là có mắt đó.
Nghe thấy Nhạc Thành khẳng định trả lời, Nhạc Tử Phong không kìm được kích động mà ôm lấy hắn, hưng phấn nhảy dựng lên, giống như là lấy được một bảo tàng vậy.

 

Nhạc Thành nói với Nhạc Tử Phong chuyện này tuyệt đối không để cho người khác biết, nếu không sẽ nảy sinh không ít phiền toái, nhất là tu vi hiện tại của hắn còn quá thấp.
- Ngươi đã biết luyện chế đan dược tam phẩm rồi sao, tại sao làm được vậy? Nhạc gia ta quả là phát tài.
Nhạc Tử Phong nghi hoặc nhìn Nhạc Thành, hắn cũng không biết vì sao mà Nhạc Thành có thể luyện chế được đan dược tam phẩm, trước kia tên tiểu tử này tuyệt đối vẫn không thể trở thành Luyện dược sư, nhưng có thể luyện chế đan dược tam phẩm đối với một dược sự hiện tại là điều quá trọng yếu. Nếu như Nhạc gia xuất hiện một luyện dược sư tam phẩm thì Hoàng gia cũng không phải là đối thủ của nhạc gia, địa vị của Nhạc gia sẽ được đề cao trong trấn, một luyện dược sư tam phẩm thậm chí còn nổi tiếng hơn so với một đấu vương bình thường.
- Con có nguyên nhân của mình, từ nay về sau con sẽ cho người biết.
Nhạc Thành ngưng trọng thần sắc nói với Nhạc Tử Phong. Tình huống của Nhạc gia Nhạc Thành cũng hiểu, nếu như Nhạc gia có một người luyện chế được một đan dược tam phẩm thì nhất định sẽ dẫn tới không ít phiền toái.
- Ngay cả phụ thân của ngươi cũng không thể nói sao?
Nhạc Tử Phong nghi hoặc hỏi, không hiểu tại sao Nhạc Thành lại suy nghĩ như vậy.
- Không thể nói.
Nhạc thành trả lời, thực lực của Nhạc gia hiện tại quá yếu, căn bản không thể chống lại các thế lực khác.
- Được rồi, ta nghe lời ngươi, chỉ là ngươi cũng phải đáp ứng ta một chuyện.
Nhạc Tử Phong đối với Nhạc Thành mà nói.
- Chuyện gì?
Nhạc Thành hỏi, vì Nhạc gia mà làm một chuyện gì đó cũng là ở trong kế hoạch của hắn.
- Tiểu tử ngươi lúc rảnh có thể giúp ta luyện chế một số đan dược, tốt nhất là đan dược tam phẩm, sinh ý của Nhạc gia chúng ta càng ngày càng kém.
Nhạc Tử Phong nói với Nhạc Thành, nếu như sinh ý càng kém nữa thì đúng là Nhạc gia không thể gượng dậy nổi.
- Được chỉ là người phải đem đan phương và dược liệu cho con, con cũng không có đan phương.
Nhạc Thành trả lời, ở trên Huyền thiên đại lục không có đan phương thì không thể luyện chế đan dược. Phải đợi đến khi mình tiến vào Trúc Cơ trung kỳ mới có thể luyện chế đan dược dễ dàng hơn nhiều, nói gì thì nói tu vi cũng hỗ trợ rất lớn trong việc luyện chế.
- Được, để ta soạn một chút đan phương, lần sau sẽ đưa cho con.
Nhạc Tử Phong trả lời, Nhạc gia hiện tại đan dược đều nhờ người ta luyện chế, Nhạc gia ngoại trừ cung cấp dược liệu ra bên ngoài thì chỉ có ba thành lợi nhuận, sinh ý ngày càng kém, nếu tiếp tục như vậy chỉ sợ không chống đỡ nổi nữa.
Từ biệt Nhạc Tử Phong, Nhạc Thành cùng với Tô Hân Nhi trở về đại trạch, tính toán việc tu luyện kế tiếp của mình. Với tu vi Trúc Cơ sơ kỳ của hắn hiện tại, kỹ xảo Hỗn Nguyên chân kinh không thể sử ra, hơn nữa cũng vô phương tu luyện pháp khí, nếu chạm phải đối thủ thì rất thê thảm.
Những ngày kế tiếp Nhạc Thành đắm chìm trong tu luyện, hơn nữa hắn còn dặn dò Phùng Tẩu đừng quấy rầy mình, có việc thì hắn sẽ đích thân tới tìm. Ngày thừ ba, Nhạc Tử Phong quả nhiên đã lấy một không gian trữ vật giao cho Nhạc Thành, bên trong chính là dược liệu và đan phương.
Nửa tháng sau, lúc này Nhạc Thành đang khoanh chân ngồi, tu luyện Hỗn Nguyên chân kinh tâm pháp, thanh mang trong người luân chuyển, một lát sau, một thanh mang nồng đậm từ từ tiến vào trong cơ thể của Nhạc Thành.
- Hô.
Nhạc Thành thở ra một luồng trọc khí thật sâu rồi mở mắt ra, hai tinh quang ở trong mắt ngưng tụ lại không ngừng, khí tức toàn thân cũng nảy sinh những biến hóa thật lớn. Nhạc Thành hiện tại đã đột phá Trúc Cơ sơ kỳ, đạt tới Trúc Cơ trung kỳ, tốc độ như vậy nếu như mọi người ở Hoa Hạ mà biết được thì nhất định sẽ nói là yêu nghiệt, một tháng vẫn chưa trôi qua mà đã đạt tới Trúc Cơ trung kỳ, thật khiến cho người ta cảm thấy kinh hãi.
Cảm nhận được chân khí ở trên người, Nhạc Thành cũng nở ra một nụ cười, Trúc Cơ sơ kỳ so với Trúc Cơ trung kỳ thì hoàn toàn khác biệt, chân khí của Trúc Cơ trung kỳ lớn hơn rất nhiều, hiện tại một số kỹ xảo của Hỗn Nguyên chân kinh Nhạc Thành đã có thể tu luyện.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, đảo mắt đã là hai tháng, trong hai tháng này Nhạc Thành chỉ ngẫu nhiên rời khỏi phòng mà ăn uống vài thứ, còn lại toàn bộ đều dành cho việc tu luyện. Những lúc khác, ở trong hai tháng này Nhạc Thành cũng giúp Nhạc Tử Phong luyện chế vài viên đan dược nhị phẩm, còn luyện chế vài viên đan dược tam phẩm.
Đan dược nhị phẩm đối với Nhạc Thành mà nói chẳng là thứ gì quá khó đối với hắn, chỉ là lúc đầu luyện chế đối với Huyền Thiên đại lục rất lạ lẫm cho nên Nhạc Thành lần đầu tiên làm hỏng không ít dược liệu, còn lại từ lần sau tất cả đều luyện chế thành công.
Về phần đan dược tam phẩm thì đúng là hơi khó khăn với Nhạc Thành, tuy nhiên sau khi đạt tới tu vi Trúc Cơ trung kỳ xong, Nhạc Thành cũng đã có thể miễn cưỡng mà hoàn thành, mặt khác hắn cũng luyện chế vài viên Phục Nguyên đan, loại đan dược này đối với việc khôi phục chân khí rất có hiệu quả, dựa theo lời nói ở Huyền Thiên đại lục thì nó cũng là đan dược tam phẩm.
Trong quá trình luyện chế đan dược, Nhạc Thành đối với Luyện dược sư ở trên Huyền Thiên đại lục cũng hiểu rõ hơn một chút, Luyện đan ở Hoa hạ chính là một kỹ năng phụ trợ cho việc tu chân nhưng ở Huyền Thiên đại lục thì chính là một ngành sản xuất nổi tiếng.
Sau khi đem đan dược luyện chế xong, Nhạc Thành một lần nữa kêu người mang tới cho Nhạc Tử Phong còn mình thì tiếp tục ở trong phòng tu luyện. Hai tháng nay Nhạc Tử Sơn tới thăm Nhạc Thành mấy lần, thấy hắn không có chuyện gì thì mới yên tâm, cảm thấy đứa con này thay đổi rất nhiều.
Lại một thời gian trôi qua, Nhạc Thành cuối cùng cũng đã tu luyện thành công Hỗn Nguyên chân kinh, kỹ xảo Đoạt Hồn cùng với Sát Ma chưởng. Chỉ là hiện tại tu vi của hắn mới đạt tới Trúc Cơ trung kỳ, cho nên cũng không thể phát huy uy lực công kích của kỹ xảo bao nhiêu, nhưng dù sao lúc đối địch cũng có chút thực lực. Mặt khắc Nhạc Thành cũng đã tiến vào trúc cơ trung kỳ đỉnh phong, tiến vào giai đoạn trúc cơ hậu kỳ thì chỉ là vấn đề thời gian.
Kết quả sau hơn ba tháng tu luyện, Nhạc Thành cũng tính ra ngoài làm một số chuyện, bất kể thế nào thì trong tay của hắn hiện tại một chút pháp khí cũng không có, phải ra ngoài kiếm một số tài liệu bày trận. Hiện tại tu vi của hắn không cao, cũng chỉ có pháp khí cùng với trận pháp mới có thể nâng cao thực lực của hắn.
Tuy nhiên trước đây Nhạc Thành cũng biết, muốn tìm pháp khí cùng với tài liệu trận pháp thì đều phải ra ngoài mua, ở trong binh phô của Nhạc gia đều không có những thứ này, cho dù có thì Nhạc Thành cũng không dùng, những tài liệu kia quá thấp, luyện chế ra cũng không có tác dụng gì lớn.

 

Hiện tại Nhạc Thành muốn đi tìm Nhạc Tử Phong, hắn tính rằng muốn luyện chế một số đan dược tứ phẩm, sau đó mang đi bán thì mình sẽ có một số kim tệ rất lớn để mua tài liệu.
Ở trên Huyền Thiên đại lục, tiền lưu thông toàn bộ đều là kim tệ, mua bán toàn bộ đều dùng kim tệ để thanh toán, những thứ này Nhạc Thành từ trong trí nhớ mà biết được. Nhạc Thành tính toán một chút, những thứ mà mình cần mua thì ngay cả Nhạc gia xuất hết vốn cũng không mua nổi, cho nên mình chỉ có thể dùng phương pháp nhanh nhất là phương pháp luyện đan để kiếm kim tệ.
Nhạc Thành một lần nữa tiến tới binh phô của Nhạc gia, Nhạc Tử Phong nhìn thấy hắn thì lập tức kéo vào trong mật thất, xem vẻ mặt thì có chuyện gì đó cần thương lượng với Nhạc Thành.
- Thành Nhi, tiểu tử ngươi giúp ta một số chuyện.
Ở trong mật thất, Nhạc Tử Phong bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười nói với Nhạc Thành.
- Phong thúc, viên đan dược lần đầu tiên con cho người ăn, cảm giác thế nào?
Dựa theo cảm giác, Nhạc Thành Nhìn ra trên người của Nhạc Tử Phong có một biến hóa kỳ diệu.
- Hiệu quả thực sự rất tốt, ta muốn thương lượng với con, con hiện tại có thể luyện chế vài viên đan dược này không? Hiện tại có người muốn mua với giá cao.
Nhạc Tử Phong nói với Nhạc Thành, gần đây sinh ý của binh phô Nhạc gia đã tốt hơn rất nhiều, phẩm chất của những viên đan dược nhị phẩm mà Nhạc Thành luyện chế thậm chí còn tố hơn so với những luyện dược sư kia rất nhiều, hiện tại sinh ý cuả Nhạc gia đã nhiều hơn trước gấp đôi.
Những đan dược tam phẩm mà Nhạc Thành luyện chế thì Nhạc Tử Phong không lấy ra, chỉ giới thiệu cho một số khách quan, kết quả là rất nhiều người tới mua, hiện tại cũng chỉ còn có hai viên. Tóm lại trong thời gian này tâm tình của Nhạc Tử Phong rất tốt, buôn bán tăng lên rất cao, đặc biệt đan dược tam phẩm ở trong trấn không ai có thể luyện chế được cho nên Nhạc Tử Phong cũng có thể tùy ý lên giá, lợi nhuận ngày càng cao.
- Có người muốn mua Trúc Cơ đan?
Nhạc Thành không ngờ Trúc Cơ đan của mình lại được hoan nghênh như vậy, hắn cất tiếng nói:
- Phong thúc, con muốn thượng lượng với người một chuyện.
- Con nói thì tốt rồi.
Nhạc Tử Phong mỉm cười, hắn hiện tại đối với Nhạc Thành ngày càng thêm yêu quý, mấy ngày hôm trước Nhạc Tử Sơn có đến hỏi sinh ý của binh phô thế nào, Nhạc Tử Phong thiếu chút nữa thì nhịn không được nói ra, quả nhiên đứa cháu này của mình thật sự không kém, Nhạc gia đã phát tài rồi.
- Con giúp người luyện chế hai mươi viên đan dược tam phẩm, còn nữa người cho con năm phần dược liệu luyện chế đan dược tứ phẩm và đan phương luyện chế nó.
Nhạc Thành nói.
- Ngươi có thể luyện chế đan dược tứ phẩm?
Nhạc Tử Phong kinh ngạc nhìn Nhạc Thành, giống như là nhìn một quái vật vậy. Một luyện dược sư luyện chế đan dược tứ phẩm ở Huyền Thiên đại lục đã là một nhân vật rất cao, địa vị đến mức Đấu Vương nhìn thấy cũng phải khách khí.
- Cũng không khó lắm, con muốn thử một chút.
Nhạc Thành trả lời, sau khi tu vi của hắn tiến vào giai đoạn Trúc Cơ hậu kỳ, Nhạc Thành có tám phần nắm chắc có thể luyện chế đan dược tứ phẩm, bởi vì đan dược tứ phẩm ở trên Huyền Thiên đại lục trong mắt Nhạc Thành cũng chỉ là một đan dược cấp thấp mà thôi.
- Trời ạ, tiểu tử ngươi gần đây uống thuốc gì mà có thể luyện chế ra đan dược tứ phẩm vậy?
Nhạc Tử Phong hít vào một hơi, chẳng lẽ tiểu tử này sau khi sống lại đã có thiên phú luyện đan, có thể nhanh chóng luyện chế đan dược tứ phẩm.
- Được, ta đáp ứng ngươi, chỉ là lần trước mấy viên đan dược mà ngươi hứa luyện chế phải luyện cho ta, đã có người đặt cọc tiền, nếu không ta cũng không biết ăn nói với người ta thế nào.
Nhạc Tử Phong mỉm cười, Nhạc Thành có thể luyện chế hai mươi viên đan dược tam phẩm, điều này thực sự là phát tài.
- Phong thúc, đan dược tam phẩm hiện tại người đừng bán với quy mô lớn, con sợ sẽ có phiền toái.
Nhạc Thành đột nhiên nói với Nhạc Tử Phong.
- Ta biết, cái này ta cũng chỉ bán cho một số khách quen mà thôi.
Nhìn thấy biểu lộ của Nhạc Thành, Nhạc Tử Phong cảm thấy chất nhi của mình đã thật sự thay đổi. Kỳ thực chuyện của đan dược tam phẩm hắn đã sớm nghĩ tới, nếu như binh phô của Nhạc gia mà công khai bày bán đan dược tam phẩm thì nhất định sẽ rước lấy đố kỵ, lúc đó nhất định có không ít phiền toái.
Sau đó Nhạc Tử Phong giao cho Nhạc Thành một lượng lớn dược liệu, đều là những thứ luyện chế đan dược tam phẩm, mặt khác Nhạc Tử Phong cũng không quên đưa cho Nhạc Thành Tinh Khí Chi. Lần trước viên đan dược mà Nhạc Thành đưa cho Nhạc Tử Phong đã khiến cho y nhanh chóng đột phá từ tam tinh Đấu Linh tới mức tứ tinh Đấu Linh, do đó y cũng nhìn thấy giá trị cực lớn của nó.
Về phần đan dược tứ phẩm thì trên người của Nhạc Tử Phong cũng không có, mấy năm trước Nhạc Tử Sơn cũng có một viên, đó là do hắn bỏ giá cao để mua.
Nhạc Thành hiện tại tu vi vẫn chưa đạt tới trúc cơ hậu kỳ, cũng không thể luyện chế đan dược tứ phẩm, tuy nhiên hắn tin tưởng sau khi luyện chế xong hai mươi viên đan dược tam phẩm tu vi của hắn cũng đã đạt tới trúc cơ hậu kỳ.
Có kinh nghiệm tu luyện nghìn năm cho nên Nhạc Thành biết rõ, luyện chế đan dược thật ra là một phương pháp để khiến cho tu vi nhanh đột phá, hơn nữa luyện chế đan dược còn có thể tăng cường thực lực của linh hồn. Chỉ là hiện tại thực lực linh hồn của Nhạc Thành hiện tại tuy bị hao tổn không ít nhưng tuyệt đối không hề dưới thực lực linh hồn của Kim Đan kỳ.
Sau khi trở về từ binh phô của Nhạc gia, Nhạc Thành liền nói chuyện với Tô Hân Nhi và Phùng Tẩu, sau đó lập tức vào trong phòng, nói rằng hắn sẽ ở trong đó mấy tháng, không có chuyện gì ngàn vạn lần đừng quấy rầy hắn.
Ở trong phòng, Nhạc Thành khoanh chân mà ngồi, trước mặt hắn có một lượng lớn dược liệu. Cố gắng bình tĩnh, Nhạc Thành vận khởi chân khí, trong tay kết một thủ ấn kỳ dị, lập tức vô thượng chân hỏa bắn ra, rót vào trong lò đan.
Một lát sau, Nhạc Thành lấy một số đan dược đưa vào trong đó, từ trong lò đan xuất hiện những tiếng nổ nhỏ, một lát sau dược liệu đã chuyển thành một đống trong tàn, hiện tại tốc độ tiến triển tu vi của Nhạc Thành cũng lớn hơn rất nhiều.
Nhìn thấy đan dược bị vô thượng chân hỏa thiêu đốt tạo ra những chất lỏng tinh hoa, Nhạc Thành một lần nữa lại đem phần dược liệu thứ hai vào trong đó, cứ như thế luyện chế nhiều lần, hiện tại luyện chế hai mươi viên đan dược tam phẩm đối với Nhạc Thành cũng không phải là một chuyện dễ dàng, ít nhất cũng phải chia làm ba lượt bởi vì chân khí Trúc Cơ Trung Kỳ không thể nào chống cự nổi.
Đối với hành vi thần bí gần nhất của Nhạc Thành, Nhạc Tử Sơn, Tô Hân Nhi, Phùng Tẩu đã nhiều lần hỏi nhưng đều không có kết quả, bọn họ cũng không muốn hỏi nữa, chỉ cần Nhạc Thành không có chuyện gì thì bọn họ đã cảm thấy rất đủ rồi.